Thụ Tinh Cho Con Dâu – Seri Truyện Sex Siêu Phẩm – Chương 42 đến 56

5/5 - (3 bình chọn)

Chap 51: Hoa ban trắng – Về bản

-Rào… rào…rào… -Cơn mưa vẫn rơi không ngừng bên ngoài cửa hang, lúc này là 4h sáng, ông Phú bất chợt tỉnh dậy giữa đêm sau một hồi thiếp đi do quá mệt.

-Hắt xì! Khụ khụ… -Ông Phú vừa ho vừa có dấu hiệu cảm lạnh, ông khua tay sờ thấy cái gì đó mềm mềm, lúc này ông mới nhận ra đây là ngực của Thảo, ông bóp nhẹ vài cái, bỗng đầu ti Thảo cứng lên nhanh chóng, theo bản năng ông dùng ngón tay nghịch đầu ti khiến con bé giật một cái.

-ưm… -Thảo kêu nhẹ một tiếng, theo phản xạ nàng gạt tay bác Phú ra. Ông Phú chợt nhớ ra đêm qua mình đã làm tình với cháu Thảo, cảm giác lại ùa về khiến dương vật ông cứng lên nhanh chóng, nó lại dài thườn thượt như con rắn cứng đơ bên dưới đùi Thảo. Ông Phú chọc chọc chim mình vào đó và đưa tay xuống sờ bướm nàng, chùm lông mịn màng và làn da ấm áp mềm mềm khiến chim ông cứng hơn rất nhiều, thấy Thảo không phản ứng gì ông từ từ thọc một ngón tay vào giữa khe bướm thấy vẫn ướt lắm, khả năng đó là tinh trùng và nước nhờn của Thảo từ đêm qua.

Thảo cau mày, nàng lơ mơ gạt tay ông Phú ra, trong cơn buồn ngủ nàng cảm thấy cơ thể mình vẫn rất nhạy cảm, nhất là khoảng thời gian sáng sớm thế này, sau khi được ngủ vài tiếng cơ thể nàng đã thấy đỡ mệt mỏi hơn nhiều.

-Bác… định ra ngoài ngủ, trời sắp sáng rồi… nhỡ có ai biết bác cháu nằm với nhau thế này sẽ ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh của cháu… –Thấy Thảo tỉnh ông Phú liền nói, nghe thấy vậy lông mày Thảo giãn ra một chút… nàng nhắm mắt suy nghĩ trong vô thức, tự cảm thấy bác Phú là một người rất tế nhị khi biết nghĩ như vậy…

Thấy Thảo không nói gì, ông lại đưa tay xuống sờ mu bướm mềm mại của nàng, như bản năng của người con gái, Thảo nắm vào tay bác Phú gạt ra.

-Một lần nữa thôi cháu… không hiểu sao… sáng bác dậy nó lại cứng đơ thế này… bác xin lỗi… cứ thế này bác đau lắm… bác không ngủ được… -Ông Phú lại dở giọng kể khổ và cầm tay Thảo đưa xuống dương vật mình. Trông Thảo vẫn như đang ngủ, lông mày cau lại… nhưng nàng lại đưa những ngón tay thon dài của mình nắm vào cái dương vật nóng hổi của bác Phú và vụng về sóc nhẹ như kiểu đang bí mật đồng lõa với bác Phú vậy.

Ông Phú rùng mình, mồm ông há ra vì bất ngờ có cơn sướng ập đến, ông liền đưa tay lên nhào nặn bộ ngực mềm mại của Thảo, chớp cơ hội này ông cúi xuống mút đầu ti nàng và từ từ trèo lên người… “ưm” bị kích thích vào điểm nhạy cảm Thảo khẽ ngửa đầu và rên một tiếng, vì đang ngái ngủ nên cơ thể nàng phản ứng chậm hơn bình thường, nàng chỉ thấy hai đầu ti mình bị kích thích vừa buồn vừa tê, lúc sau là cảm giác nặng nặng trên người, lúc này nàng mới biết bác Phú đã nằm lên người mình rồi…

-Hự… hơ… hơ… to quá… vú cháu to quá… -Ông Phú vừa mút ti Thảo vừa khẩu dâm và cọ cọ dương vật trên mu bướm nàng như đang tìm đường đi xuống. Cái túi ngủ căng lên làm chiếc khóa tụt dần xuống, phần lưng ông Phú lộ ra ngoài, một cơn gió lạnh thổi đến khiến lưng ông Phú lạnh toát. Thảo rút tay lên khi bị ông Phú đè xuống, nàng đặt bàn tay của mình vào vai ông Phú và đẩy ra một cách yếu ớt, bỗng nàng cảm thấy đầu khấc của bác Phú đã đi qua hai đùi mình, Thảo lắc đầu sang trái và cau mày nàng chưa kịp phản ứng gì thì dương vật ông Phú đã chui xuống dưới miệng âm đạo và đút một cái chui được cả cái đầu khấc to đùng vào trong. “Ưm!” Thảo ngửa đầu rên một tiếng, nàng định đẩy bác Phú ra nhưng cái túi ngủ chật cứng rồi. Ông Phú ôm chặt Thảo, ông hẩy cái mông thêm lần nữa… “A!” Thảo ưỡn ngực lên rên rỉ, nhờ hình dáng cong và dài dương vật ông đã dễ dàng chui vào được phân nửa khiến Thảo nhăn mặt rụt hông lại.

-ƯM!… a…a….–Thảo lại đẩy mạnh vào vai ông Phú… cảm giác thốn quá… như kiểu đang bị hiếp vậy, Thảo cau mày nhăn mặt, mím chặt đôi môi đỏ… Ông Phú không nói gì, ông nhổm cái đít của mình lên và đút thêm lần nữa, chiếc khóa túi ngủ lại tiếp tục tuột ra… lần này dương vật ông đã đi vào sâu hơn, cảm giác vẫn rất trơn và ấm, có lẽ vì còn dư âm của tối qua.

-A!…a…. a…. a…a….a!! –Thảo rên rỉ, nó đi vào sâu quá… tay nàng đẩy vào vai bác Phú bằng một lực yếu ớt.

-Pạch pạch pạch! -Ông Phú gồng người úp mặt xuống bộ ngực to của Thảo, ông chẳng hiểu sao mới sáng sớm đã nứng như vậy rồi, cảm giác sướng lấn át cả lý trí của bản thân.

-Ư!!!…ư ư ư… ư… –Thảo khép chặt hai chân mình lại, nhưng có vẻ không mấy khả thi khi bên trong bướm nàng vẫn còn rất nhiều chất nhờn… “Pạch pạch pạch!” hạ bộ ông Phú dập mạnh xuống hai đùi Thảo, Thảo càng khép chân càng làm ông Phú sướng.

-Hờ hờ… -Ông Phú vừa thở vừa mút ti Thảo, hai đầu ti nàng cứng đơ, lông mày nhíu lại gắng gượng đẩy bác Phú ra nhưng càng lúc nàng càng không có sức. Do cử động của hai người càng lúc chiếc khóa túi ngủ càng bị kéo xuống, làm hở cả mông ông Phú ra ngoài… điều này càng khiến ông Phú thoải mái dập mạnh hơn.

-A…. ưm… ưm… hơ hơ hơ! -Thảo lúc này đã cảm nhận rất rõ cơ thể mình đang bị bác Phú làm chuyện đó, nhưng mắt nàng vẫn nhắm, lông mày cau lại nhưng không thể phủ nhận được cảm xúc buổi sáng này rất hưng phấn… còn chưa kể mặc dù bản thân đã khép chân lại nhưng do dương vật bác Phú dài quá, nó vẫn đâm vào được miệng tử cung khiến Thảo càng lúc càng mất đi sức lực, người run rẩy thở gấp… Nàng chỉ không thoải mái duy nhất việc bác Phú chưa được sự đồng ý của mình mà đã dám làm điều này …

-hờ hờ hờ… hừ hừ… -Ông Phú vừa thở gấp vừa dập pạch! pạch! xuống đùi Thảo, đầu khấc chọc liên tục vào tử cung khiến mông Thảo run lên từng đợt. Lúc này thì không có gì có thể ngăn nổi ông rồi. Tuy Thảo có cưỡng lại nhưng ông Phú cảm nhận rất rõ càng lúc bướm con bé càng tiết ra nhiều nước nhờn khiến dương vật ông trơn tuột và nóng dần lên, bên trong âm đạo thì co bóp mạnh. “Sướng quá… âm đạo con bé khít quá… tay thì đẩy mình ra nhưng bím lại đang mút chặt dương vật vào thế này… ai mà chịu nổi chứ” ông Phú nghĩ thầm…. nước rãi ông chảy ra khắp ti Thảo.

-A….a…. Ưm…ưm…ưm….” –Thảo mím chặt môi rên rỉ và bắt đầu cảm thấy sướng hơn rất nhiều, đôi chân dài của nàng đang khép chặt giờ đã dần thả lỏng ra.

-Pạch pạch pạch! ưm… ưm… ưm! –Bỗng Thảo không đẩy ra nữa mà đưa tay lên ôm đầu bác Phú. Ông Phú thấy vậy sướng lắm, con bé đã chịu thua rồi… Ông đưa hai tay mỗi tay một bên ngực bóp và đẩy đầu ti cao lên rồi đưa vào mồm bú chùn chụt, hết bên này đến bên khác làm ướt cả một mảng quanh đầu ti nàng…

-“A!!! A!!! A!!! A!!! ưm ưm ưm!!!” –Thảo rên và nhắm tịt mắt… bên ngoài trời vẫn mưa rất to nên nàng hoàn toàn yên tâm, một phần nằm ở góc này cũng khá kín đáo rồi, chắc chắn sẽ chẳng ai nghe thấy đâu.

-Pạch pạch pạch pạch!!! hờ hờ… sướng quá… khít quá… –Ông Phú vừa đút vừa khẩu dâm, hông ông liên tục vỗ mạnh xuống phần đùi mịn màng của Thảo, đây là lần đầu tiên ông được chơi tư thế này, tuy có bị cưỡng lại nhưng như vậy càng làm ông nứng mạnh mà mất cả tự chủ bản thân… Đút được một lúc, ông dùng chân đạp nốt khóa túi ngủ xuống tận dưới chân, lần này chiếc túi ngủ đã hoàn toàn bung ra, cả hai bác cháu ôm chặt nhau, da chạm da thịt chạm thịt, phần cơ thể nào hở ra ngoài đều cảm nhận được những cơn gió lạnh đang lướt trên làn da mình.

-Hờ hờ hờ… sướng quá… -Ông Phú vừa bóp vừa mút ti Thảo điên cuồng, ông như một con thú hoang dã lâu ngày chưa được ăn thịt vậy. Nhìn ông nằm trên người Thảo ngúng nguẩy mà trông như đứa trẻ con ôm mẹ, do ông thấp nên chỉ phải cúi xuống một chút là đã chạm được mồm vào đầu ti Thảo rồi.

-A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!!!! –Thảo ôm chặt đầu bác Phú ngửa đầu lên rên rỉ, sau đó nàng phải bịt miệng lại vì sợ mình rên quá to, sợ tiếng mưa cũng chẳng thể át lại.

-Pạch! pạch! pạch! pạch! hơ hơ hơ… Thảo ơi! bác sướng quá… của cháu khít quá… trơn quá… hơ hơ! Người cháu thơm quá… mịn quá hơ hơ! –Ông Phú bú mút ti Thảo điên cuồng và khẩu dâm, ông nhổm cao hông dập liên tục, chim ông cứng như thanh sắt nguội, cong cong lúc ẩn lúc hiện giữa hai đùi Thảo.

-A! A! A!…. A!….Bác…! Tối qua… như vậy… chưa đủ sao?… A…. –Thảo vừa rên rỉ vừa nói, hai bàn tay nắm vào mái tóc thưa và hói của bác Phú.

-Hờ hờ… bác… lâu lắm rồi… mới được làm chuyện này… cảm ơn cháu… cảm ơn cháu nhiều… hơ hơ… bác thèm lắm… bác thèm cháu lắm Thảo ơi… hơ hơ… ngay từ lần đầu gặp… bác đã muốn làm chuyện này với cháu rồi… mông cháu… ngực cháu… đùi cháu… hờ hờ… sướng quá… ôi quỷ thần ơi…. –Ông Phú vừa khẩu dâm vừa đóng vừa đưa tay sờ những nơi ông nhắc đến một cách vội vã. Mấy chục năm nay, đây mới là lần đầu tiên ông cảm thấy cuộc sống này thật đáng sống, dù như nào có phải chết ông cũng mãn nguyện rồi, sống trên đời không còn luyến tiếc điều gì nữa.

-Pạch pạch pạch pạch! A….a….a….a…. –Thảo rên rỉ, nàng nghe bác Phú khẩu dâm có chút bệnh hoạn nhưng trong đó chất chứa sự đáng thương, nàng lại cảm thấy thương hại… Bỗng Thảo nhớ đến khoảng thời gian ở nhà biết bao lần cũng bị tỉnh dậy lúc sáng sớm và cực kỳ muốn làm tình với Minh nhưng toàn phải nhịn để ngủ tiếp, cảm giác lúc đó thật khó chịu… Thảo mím môi, nàng đưa tay ôm đầu bác Phú mặc cho bác thoải mái mút bộ ngực to của mình, sau đó ngửa đầu lên nhắm tịt mắt rên rỉ và từ từ dạng chân ra hình chữ M.

Ông Phú như phát điên khi Thảo dạng chân, ông đặt hai đầu gối của mình xuống và dồn sức thúc dương vật vào bên trong một cách thoải mái, đầu khấc ông chọc thẳng vào miệng tử cung Thảo khiến nàng ưỡn ngực lên hai tay đưa xuống ôm chặt tấm lưng gầy nhom của bác Phú, mông nàng không tự chủ được mà hẩy lên vài cái. “A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!!” –Tiếng rên của Thảo trong trẻo đáng yêu hơn tất cả những âm thanh ông Phú từng nghe, âm thanh đó càng làm cho ông Phú cảm thấy sướng.

-Pạch pạch pạch pạch!!! Pạch pạch pạch pạch!!! – Hai bác cháu trần truồng ôm chặt nhau trong hang, tảng mông gầy dơ xương ông Phú không ngừng nhổm lên nhổm xuống dập vào bướm Thảo như cái máy khâu… Chim ông Phú đút từng đợt chắc nịch chọc sâu vào trong miệng tử cung, ở tư thế này Thảo cảm giác rất sướng khi đầu khấc bác Phú cong lên cọ lên thành trên trong âm đạo khiến người nàng giật mạnh… âm đạo càng lúc càng tiết ra nhiều nước nhờn…

Phải công nhận làm tình buổi sáng này rất thoải mái, nó đem đến cho Thảo rất nhiều khoái cảm, chưa đầy mười phút Thảo đã lên đỉnh lần đầu tiên… Hai cẳng chân thon dài trắng mịn của nàng quặp vào hông bác Phú, bộ mông to của nàng run lên từng đợt và hất lên dí chặt bướm vào hạ bộ bác Phú… bên dưới dương vật ông Phú như hoàn toàn biến mất , nó đang nằm nút cán chật trội khít dịt bên trong âm đạo Thảo, đầu khấc thì ép chặt vào miệng tử cung đang giãn nở như muốn mút đầu khấc bác Phú vào vậy… Mặt ông Phú gồng đỏ ỏn, ông sắp không chịu được nữa rồi… Lần nào cũng ra nhanh thế này… được chơi gái thì sướng, nhưng chơi Thảo nó là một cảm giác thực sự khác biệt, âm đạo con bé như một sinh vật biết suy nghĩ, biết chiều chuộng và làm mọi thứ chui vào đó sướng nhất một cách có thể… Ông Phú dừng lại khoảng vài giây cho Thảo đỡ run rồi ông tiếp tục nhấc hông kéo chim ra ngoài và dồn sức đóng thật nhanh.

-Pạch pạch pạch pạch! Pạch pạch pạch pạch! Pạch pạch pạch pạch! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!!!! –Thảo sướng quá rên to vì nàng vừa nên đỉnh nên cực kỳ nhạy cảm, mông nàng hẩy lên trong vô thức như đón những cú đút của bác Phú. “Pạch pạch pạch pạch! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!! A!!!”. Hai bác cháu ôm chặt nhau làm tình, cái cảm giác vừa lên đỉnh mà đối phương vẫn đang đút vào sao nó sướng một cách điên dại. Trước đây Minh đâu cho Thảo có cảm giác này, chỉ có bố chồng và bác Phú mới có thể làm được điều tuyệt vời này cho nàng.

-OH sướng…. sướng quá… hơ hơ… “PẠCH!!!!!” -Ông Phú đóng một phát sâu hết cỡ vào bên trong, ông dí mặt xuống ngực Thảo hít làn da thơm tho của nàng và gồng mặt lên, tay ông bóp chặt ngực con bé mông run run dí nút cán và bắt đầu xuất tinh, vì quá sướng nên ông Phú không chịu được mà out khá nhanh.

Thấy bác Phú đã xuất tinh, Thảo ôm chặt bác Phú như một ân huệ ban cho con người đáng thương này… Nàng cảm thấy rất thoải mái và có chút thương hại, vì lần nào bác Phú cũng ra khá nhanh, chứng tỏ bác ấy đã không làm tình từ rất lâu mà có quá nhiều cảm xúc khi được làm điều này, việc ra nhanh là dễ hiểu… Mặc dù vậy cũng là đã quá đủ cho nàng lên mây rồi, không lâu không mất sức nhưng cũng đủ lên đỉnh một cách sảng khoái nhất… Người Thảo run lên khi từng đợt tinh trùng nóng hổi xuất thẳng vào trong tử cung nàng, miệng nàng há ra thở dốc, cũng may mấy ngày gần đây là ngày an toàn… Thảo khẽ mở mắt ra nhìn lên khoảng không đen nhẻm.

Ông Phú nằm trên người Thảo thở dốc, lúc này con chim của ông vẫn đang xuất tinh, vừa xuất ông vừa bóp ti Thảo và hít mùi thơm từ cơ thể nàng, mặt ông nổi đầy gân đỏ ửng, lưỡi thè ra run rẩy liếm láp… lúc này chắc hẳn ông Phú đang cực kỳ cực kỳ sướng khi đang ở trong khoảng “vàng” của việc xuất tinh… chắc chắn hồn phách ông đang lên đến tận trời xanh rồi.

….

Một lúc sau, người ông Phú và Thảo giãn ra, chân và tay Thảo thả rơi tự do, ông Phú bắt đầu lồm cồm bò xuống và ngồi ra đất thở. Mặc dù lên đỉnh được một lần nhưng như thế cũng là quá đủ, phải nói làm tình buổi sáng rất sướng, đầu óc vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo nên nó khiến con người ta có một cảm giác thăng hoa khó tả.

Thảo ngồi dậy kéo lại túi ngủ, lúc này nàng mặc kệ bác Phú ngồi ngoài, mặc dù thương đấy nhưng việc nào ra việc đó, ai bảo lúc nãy không nghe lời mà lại đi cưỡng nàng như vậy. Chưa bao giờ Thảo bị ai đó cưỡng làm tình như bác Phú hôm nay… Nhưng… cảm giác cũng không tệ…

…..

Ngoài trời, cơn mưa bão đã có dấu hiệu giảm dần, lúc này âm thanh trong hang cũng dần rõ hơn với những tiếng dơi kêu rả rích. Ông Phú ngồi run lẩy bẩy vì lạnh, nhưng ông không dám chui vào túi ngủ nữa sợ lát nữa mấy người bản địa dậy lại hiểu lầm Thảo. Không biết lúc này là mấy giờ nhưng bầu trời đã có chút sáng, bầu trời mầu đen hóa dần thành màu xanh đen, mưa cũng dần tạnh. Ông Phú nhìn xuống con chim to dài của mình đang xìu xuống mà tự hào sảng khoái, trên thân dương vật vẫn dính đầy nước nhờn của Thảo, ông Phú vuốt vài cái và đưa lên mồm mút một cách ngon lành… Thật là bệnh hoạn nhưng ông thực sự đã quá mệ Thảo rồi. Lúc sau ông lồm cồm bò ra tảng đá lấy quần áo mặc vào.

Thảo cũng vậy, nàng không ngủ được sau khi làm tình với bác Phú, nàng đang thu mình lại trong túi ngủ nhìn ra bầu trời ngoài cửa hang, trong lòng cảm thấy đỡ lo hơn khi trời đang có dấu hiệu tạnh mưa. Lúc này nàng chỉ mong nhất là sự an toàn của Minh và bố chồng… 30 phút sau, trời cũng dần sáng, Thảo ra khỏi túi ngủ và lấy quần áo mặc vào, quấn áo nàng vẫn ướt nhưng có còn hơn không vì chả nhẽ lát nữa người bản địa dậy lại nude trước mặt họ sao.

Một lúc sau trong hang đã nhìn thấy lờ mờ, Thảo chẳng nói gì với bác Phú, ông Phú xấu hổ cũng không dám nói gì chỉ thu lu ngồi một góc, ông đã lục hết cái ba lô đựng túi ngủ của mình mà chẳng có lấy một bộ quần áo nào khô, tất cả đều ướt nhẹp.

-A!!!!!!!!!!!!! OÁP!!!! –Bỗng có tiếng rú trong hang làm ông Phú và Thảo giật mình, hóa ra là cô gái nói được tiếng Việt tỉnh dậy.

-Tối qua bác và chị không ngủ sao? –Cô gái quay ra vừa hỏi vừa ngáp, cùng lúc đó hai người còn lại cũng ngồi dậy dụi mắt.

-Khà khà! Bác có chợp mắt được một lúc, ông Phú vừa nói vừa run.

-Em cũng thế ạ! –Thảo ngồi trên tảng đá cũng run lên vì lạnh.

-Trời ạ! mọi người không quen đúng không, lần đầu tiên em thấy có người dậy sớm hơn em đó haha! Để em đốt lửa cho mọi người sưởi ấm nhé, chắc mọi người không quen khí hậu trên này đâu quá! –Vừa nói vừa cười, cô gái người bản địa dỡ chiếc giường của mình ra để đốt lửa.

Ánh lửa đỏ dần dần lan tỏa khắp hang, trong hang bắt đầu ấm dần, bên ngoài bầu trời đã hoàn toàn tạnh mưa chỉ còn tiếng nước chảy từ trên núi xuống cùng với tiếng chim hót bên ngoài những ngọn cây. Thảo và ông Phú ngồi sưởi ấm cạnh đống lửa, ông Phú thi thoảng nhìn sang Thảo thấy con bé mặt lạnh te trông thật đáng sợ, ông không dám nói câu gì lúc này. Nhưng điều lo lắng hơn cả đó là hôm qua với sáng nay những người bản địa này họ không nghe thấy tiếng gì chứ, nhìn họ vẫn rất bình thường nhưng có khi nào là người dân quen sống ở rừng núi tai họ có thính hơn bình thường không?… Cả Thảo và ông Phú thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn phản ứng của cả ba người bản địa…. Nhưng rất may chẳng có chút phản ứng kỳ lạ nào từ họ, Thảo mím môi gương mặt đỏ ửng lên suy nghĩ, cũng phải thôi vì tối qua mưa to như thế, đến nằm cạnh bác Phú nghe bác ấy nói còn hơi khó nghe thì đừng nói nằm xa thế kia mà nghe thấy gì.

30 phút sau… Khi ánh mặt trời ló rạng, cả năm người ra khỏi hang xuất phát về bản. Thảo mặc bộ quần áo ướt, đi đôi giầy ướt nhẹp, nàng dạo bước trên những con người mòn đang chảy đầy nước, hai bên là những ruộng hoa úng nước vì đêm qua trời mưa quá to, nàng quay lại nhìn cái hang mà nàng đã nằm tối qua, thực sự có quá nhiều cảm xúc ở đó, chắc chắn cả đời nàng sẽ chẳng thể nào quên được trải nghiệm này…

Ông Phú khoác ba lô, chiếc balo đã nhẹ đi nhiều vì ông đã bỏ lại chiếc túi ngủ ở hang… vừa đi ông vừa nhìn vào bộ mông to của Thảo đang được ôm lại bởi chiếc quần bò, nhìn mông con bé vừa to vừa cong, ông không thể ngờ hôm qua mình đã được làm tình với con bé đến tận hai lần… Ông Phú nuốt nước bọt khi nhìn vào mông Thảo, chim ông lại có dấu hiệu ngóc lên…

-Thảo ơi! Thảo! –Ông Phú khẽ gọi. Thảo không nói gì, nàng quay đầu lại nhìn bác Phú rồi quay đi. Ông Phú cười cười, ông cảm thấy có lỗi khi sáng nay đã cưỡng Thảo nhưng thực sự lúc đó ông quá hứng rồi, ông cứ nghĩ làm một lần thì đến lần thứ hai sẽ dễ nhưng sáng nay ông đã quá hấp tấp vội vàng.

-Đợt trước thằng Minh đưa bác đi khám cháu ạ… bác cũng không hiểu sao lại đưa bác đi khám… -Ông Phú bắt chuyện Thảo bằng cách nói một bí mật giữa ông và Mỉnh, cứ nghĩ Thảo sẽ quan tâm ai dè nàng vẫn không nói gì.

-Nó đưa bác đi khám tổng thể, chẳng có bệnh gì cháu ạ, âu cũng là may mắn, đến tuổi này của bác thì nhiều bệnh lắm, mà bác sỹ còn ngạc nhiên cháu ạ khà khà! –Ông Phú cố tình bắt chuyện nhưng Thảo vẫn không nói gì, ông nghĩ hôm qua mình chơi trần như thế con bé chắc cũng lo lắng, nên ông mới cố tình nói ra điều này.

-Vâng! Cháu biết rồi ạ! –Thảo nói đúng một câu và tiếp tục đi theo ba người bản địa, ông Phú ngẩn tò te cười trừ chạy đằng sau “tại sao con bé lại biết vậy…”. Thảo cau mày lại, sao bác Phú lại nói điều đó ra chứ, việc này anh Minh đã nói cho nàng từ lâu, nàng cũng thực sự khó hiểu khi nghĩ đến hôm đó anh Minh nằng nặc đòi đưa bác Phú đi khám, và nói đây là bí mật của hai bác cháu, nhưng tại sao bác Phú lại nói ra với mình lúc này?… phải chăng bác ấy đã biết điều gì ở anh Minh? Về bệnh của anh ấy? hmm… anh Minh thực sự bệnh quá nặng rồi… để bản thân mình yên tâm sao?… nực cười… tại sao lại ra nông nỗi này chứ… thật là… Thảo nhíu mày đi thẳng, đây là một chuyện hết sức tế nhị, nàng không thể nào tiếp cận được để hỏi rõ chồng mình, không tự dưng đùng đùng mà đi hỏi rõ ngọn nghành căn bệnh của anh ấy như vậy, không được gì mà chỉ phản tác dụng thôi… Minh làm vậy chắc hẳn là có dụng ý của mình, anh biết vợ mình là một người rất bảo thủ về việc “sạch sẽ”, nếu như không biết chắc đối phương như thế nào thì không bao giờ nàng cho động vào người…

….

Vì đường khó đi nên mọi người đã phải đi bộ khoảng một tiếng mới đến cổng bản. Một nơi nhìn thoáng qua cảm thấy khá giống cảnh sắc ở Bản Làng Cổ, nhưng trông hoang sơ hơn rất nhiều bởi vì nó tách biệt với thế giới bên ngoài, một cây cột điện còn không có, chắc chắn nơi đây không có điện rồi… khung cảnh thiên nhiên ở đây thì không thể chê được, ánh bình minh buổi sáng chiếu rọi xuống những tán lá to của hàng chục cây cổ thụ xung quanh ngôi làng giống như những ánh đèn sân khấu tạo nên một bức tranh đẹp tuyệt vời… Tiếng chim hót líu lo, thậm chí còn có những tiếng khỉ chí chóe trên khu rừng… nơi đây có rất nhiều bướm đủ loại màu sắc, chúng đang vờn nhau qua những bông hoa mới nở sau một đêm mưa bão, ở phía xa xa những mái nhà đang bốc khói nghi ngút, tiếng trẻ con chơi đùa ngoài bãi cỏ cùng với những loài động vật như trâu bò lợn gà chó không thiếu con nào… Khung cảnh nơi đây trông mới yên bình làm sao. Ông Phú mở to mắt choáng ngợp bởi vì đây là lần đầu tiên ông được đến một nơi đẹp và hoang sơ thế này, nhưng thứ thu hút ông hơn vẫn là bộ mông to của Thảo đang nẩy tưng tưng trước mắt mình.

Thảo và mọi người tiến đến cây cổ thụ gần nhất ở ngay cổng làng, vừa đi qua Thảo và ông Phú để ý thấy phía xa xa có rất nhiều người đang tập chung lại một chỗ, có một tiếng nói khá to và rất quen thuộc.

-PHẢI ĐI NGAY BÂY GIỜ! CON KHÔNG CẦN BIẾT!

-BỐ BIẾT RỒI NHƯNG CHÚNG TA ĐÃ ĐI CẢ ĐÊM, BÂY GIỜ NGỒI NGHỈ MỘT LÚC RỒI HÃNG LÊN ĐƯỜNG, DỤC TỐC BẤT ĐẠT CON ƠI!

-BỐ KHÔNG ĐI ĐỂ CON ĐI! CHẲNG PHẢI NGƯỜI DÂN NÓI Ở KHU ĐÓ CÓ MỘT CÁI HANG SAO!

-Từ từ đã, chúng ta khó khăn lắm mới tập chung được bằng này người để tìm kiếm… -Minh, ông Vũ và ông dẫn đường đang đứng cùng với rất nhiều người dân bản địa, chủ yếu là mấy ông già.

-ANH MINH!!!!!!!!!!!! –Thảo nhìn thấy Minh liền chạy tới, bộ ngực của nàng nẩy tưng tưng khiến mọi người vừa bất ngờ vừa trầm trồ lác cả mắt, những ông già đứng ở đó trợn tròn mắt nhìn về phía Thảo, nhìn Thảo chẳng khác gì tiên nữ giáng trần… bộ ngực to, đôi chân dài, làn da trắng, gương mặt xinh xắn cùng với chiều cao lý tưởng, nàng thu hút mọi ánh nhìn đổ về mình.

-THẢO!!!!!!!!!! –Nhìn thấy Thảo lòng Minh vui mừng khôn siết, mắt anh đỏ hoe chạy tới, hai người ôm trầm lấy nhau.

-Huhu! Em sợ lắm!!! huhu –Thảo bỗng khóc lên như trẻ con.

-Em có sao không? Có đau ở đâu không? –Minh buông Thảo ra, hai tay áp vào má nàng, sờ đầu rồi xem sét xung quanh người Thảo. Minh chưa bao giờ cảm thấy lo lắng như vậy, anh luống cuống còn không biết mình đã khóc cả ra, nước mắt chảy xuống gò má. Bây giờ thì anh đã thở phào nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

-Anh có sao không? Hic hic… -Thảo nấc lên cũng ôm má Minh và nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ.

-Anh không! Có chuyện gì đã xảy ra vậy? anh lo cho em lắm! –Minh ôm Thảo vào lòng và hôn lên đầu nàng.

-Bác Phú cứu em! Cũng may bác ấy giữ được em… huhu… Sau đó thì bọn em gặp người bản địa ở đây, họ đã đưa em và bác Phú lên trú bão ở một cái hang… Sao… người anh bẩn hết rồi! –Thảo nhíu lông mày nhìn khắp người Minh đang lấm lem bùn đất, văng cả lên mặt, Thảo ân cần lấy ngón tay thon dài của mình lau ít bùn trên mặt chồng.

-Anh và bố vì lo lắng quá đã đi cả đêm …nhưng ở dưới đó mưa to ngập nặng lắm, bùn đất nhiều nên khó khăn lắm bọn a mới đến được đây! Vừa lên đến nơi được tầm 20p thì gặp em! May quá!!! Chụt! quá may! Em không sao là anh đỡ lo rồi! –Minh nói một hồi và hôn vào mái tóc của Thảo. Minh ôm chặt Thảo, như kiểu sợ buông tay ra anh sẽ đánh mất Thảo thêm lần nữa vậy.

-Em cũng sợ lắm!…. –Thảo cũng ôm chồng dụi mặt vào vai anh và mếu máo.

-Mọi người đây rồi! may quá! Mọi người không sao chứ? –Ông Phú đi đến, mặt lo lắng nói.

-Bác không sao chứ? cảm ơn bác đã cứu vợ cháu! Cháu không biết phải cảm ơn bác thế nào cho phải nữa –Minh buông Thảo ra và nhìn ông Phú nói.

-Khà khà! Có gì đâu, chúng ta như người trong nhà, bác sẽ bảo vệ Thảo trong tất cả khả năng của mình… Phù! Vậy là ổn rồi! –Ông Phú cười gượng, ông không hiểu sao mặt mình nóng lên khi gặp Minh. Còn Thảo nhìn bác Phú rồi cau mày quay mặt đi chỗ khác… Bỗng nàng cảm thấy thương chồng rất nhiều, anh ấy thì cố gắng vượt giông bão để cứu mình vậy mà… đêm qua…rồi sáng nay… Thảo ân hận và tự trách bản thân mình tại sao lại điên rồ như vậy… mặc dù biết chồng có sở thích quái đản và có khi đó cũng là điều anh ấy muốn nhưng Thảo vẫn cảm thấy khó chịu về con người mình những lúc đó, anh ấy đã chịu thiệt quá nhiều…

-Các con ổn chứ! –Ông Vũ khệ nệ chống gậy đi tới, ông cau mày nhìn xung quanh… Chắc hẳn ông Vũ đã rất khó khăn để đến được đây, vì béo và ít khi tập thể dục nên ông là người mệt nhất trong đoàn… tất cả đều vì cô con dâu yêu quý của mình.

-Dạ cũng may có người bản địa cứu bọn con nên con không sao đâu ạ, bố đừng lo lắng ạ… -Thảo nhìn ông Vũ và liếc mắt đi chỗ khác, chẳng hiểu sao cũng ngại ông Vũ nữa. Rất nhiều người xúm lại, họ xì xào điều gì đó rồi nhìn Thảo, trông mấy ông già này không thấy họ ngại ngùng gì khi nói về người khác ngay trước mặt họ như vậy, đã thế còn nhìn chằm chằm vào những nơi nhạy cảm của Thảo. Họ hầu hết là những người dân bản địa được ông dẫn đường tập hợp vài phút trước để lên đường tìm kiếm Thảo và ông Phú, nhưng lúc này có lẽ không cần nữa nên ông ta đã nói tiếng Thái với người dân và họ dần dần tản ra.

-Ổn rồi! nhìn con khỏe mạnh thế này là ổn rồi! –Ông Vũ nhìn Thảo mặt lo lắng.

-Cảm ơn anh! Cảm ơn hai chị đã cứu vợ em! –Minh đi tới chỗ ba người bản địa kia và bắt tay từng người một. Hai người không biết tiếng chỉ gãi đầu cười rồi gật đầu.

-Không có gì anh ạ, tối qua bọn em đi săn lợn gặp được chị và bác đây đang ngồi run cầm cập trên tảng đá nên bọn em dẫn lên hang luôn! Hì hì! –Cô gái thật thà nói.

-May quá! Nhờ có các anh các chị không em không biết làm thế nào… -Minh cảm kích bắt tay rối rít, anh không biết phải trả ơn họ thế nào nữa, ơn huệ này quá lớn rồi.

-Không có gì đâu anh! Anh đừng khách sáo! –Cô gái cười tươi gãi đầu gãi tai vì được Minh cảm ơn quá trời.

-Sao tóc con lại có máu thế này! Con bị thương ở đâu à? –Ông Vũ đứng sau lưng Thảo nhìn thấy một vệt máu đỏ dính trên mái tóc của nàng.

-Dạ. ở đâu ạ? –Thảo kéo tóc mình lên đằng trước lật trái lật phải.

-Đâu anh xem! Nhỡ em bị thương mà không biết! –Minh vạch mái tóc dày của Thảo ra tìm nhưng không thấy gì, chỉ thấy vệt máu đỏ đã hơi khô.

-Sao lại thế nhỉ? em có bị thương đâu! –Thảo thắc mắc.

-Đâu bác xem! Hôm qua lúc bác đỡ cháu ở suối cháu có đập đầu vào đâu đâu nhỉ? –Ông Phú cũng thắc mắc ngẩng đầu lên trời suy nghĩ, ngay lúc đó ông đã vô tình để lộ vệt máu đã khô ở mũi mình, cả Thảo, Minh và ông Vũ đều nhìn thấy. Tất cả im lặng một lúc, ông Phú cũng chột dạ lấy tay quệt mũi một cái… Thảo đỏ ửng mặt mở to mắt nhìn máu ở mũi bác Phú và nhớ đến chuyện tối qua. Ông Vũ cau mày mắt long sòng sọc nhìn ông Phú… Còn Minh có lẽ cũng đã nghĩ đến chuyện gì đó nhưng không dám chắc, vì anh rất tin tưởng vợ mình, với lại còn có ba người bản địa cơ mà, làm sao có chuyện đó xảy ra được… Nhưng phải thừa nhận khi nghĩ đến điều đó Minh bất chợt hưng phấn mạnh, anh không nói gì thở gấp liếc nhìn bác Phú.

-Mọi người chắc cũng đã mệt rồi, nếu mọi người không chê em mời mọi người về nhà em nghỉ ngơi tắm rửa ạ. –Cô gái mỉm cười hiếu khách nói.

-Đúng rồi! mọi người về nghỉ ngơi đi! Như đã nói ban đầu ở đây chúng ta sẽ ở chung với người dân nhé! Đây cũng là một trải nghiệm trong đợt thám hiểm này! –Ông dẫn đường cười nói.

-Anh ơi! em muốn về… -Thảo mếu máo nói.

-Ừ! Anh cũng muốn, nhưng đường lên đây xấu lắm anh sợ nguy hiểm… không biết sạt lở lúc nào đâu -Minh vuốt tóc Thảo an ủi.

-Đúng rồi! bây giờ đường về xấu lắm, mọi người nên ở đây một hôm chờ trời nắng đường khô đi lại sẽ dễ hơn! –Ông dẫn đường nhìn lên bầu trời trong xanh và hy vọng đến một ngày nắng chói chang.

-Thôi được rồi, mọi người đều bình yên là may mắn rồi, cứ ở đây một hôm đi các con, mai ta về cũng được… bây giờ mọi người cũng thấm mệt rồi… –Ông Vũ chống nạnh nhìn xuống cái đường đi ông vừa đi lên, ông biết rất rõ đường xấu thế nào, và một người béo như ông rất lười khi phải đi lại một lần nữa, đêm hôm qua động lực lớn nhất của ông là tình hình của cô con dâu, ngoài ra ông không quan tâm đến một ai khác.

-Đi! Chị đến nhà em chơi! –Cô gái người bản địa khoác tay Thảo và kéo nàng đi, nhận thấy sự hiếu khách của cô gái làm Thảo cảm thấy cũng lạc quan lên nhiều và không còn đòi về nữa. Thảo nhìn Minh mỉm cười, Minh hất mặt cười và cũng đi theo, cuối cùng mọi người cũng tiến vào trong bản. Tất cả đang dần lấy lại được tinh thần, chỉ riêng ông Vũ không mấy vui vẻ khi thấy máu mũi của ông Phú ở trên tóc Thảo, chắc chắn là máu mũi ông ta rồi, không thể có sự trùng hợp khác được… ông rất tò mò về chuyện đã xảy ra, ông Vũ lảng tránh và không nói với ông Phú câu nào.

-Hôm nay chúng ta sẽ tắm tiên nha hihi! –Cô gái người bản địa cười nói rất tự nhiên.

-Hả? tắm tiên? Không! Em không tắm đâu! –Thảo xấu hổ nói.

-Nhưng nhà em không có chỗ tắm đâu đó, mọi người ở bản em chỉ có một chỗ tắm duy nhất thôi! Nó ở kia kìa! –Vừa đi cô gái vừa chỉ ra một gốc cây cổ thụ, bên dưới là một dòng suối nước nóng đang bốc hơi nghi ngút. Thảo nhìn xuống cũng mê lắm, nước thì trong vắt nhìn xuống được cả đáy, thấy mấy đứa trẻ con đang nô đùa dưới đó mà chỉ muốn nhảy xuống luôn. Nàng liếc mắt ra chỗ khác thì thấy mấy ông già đứng dưới đó mà nàng xấu hổ đỏ cả mặt, là những ông già lúc nãy ở cổng bản… ai cũng trần truồng kể cả đàn bà lẫn đàn ông. Những trùm lông đen xì rập rạp, những con chim già nua ngắn tủn đang lướt trên mặt nước. Thấy Thảo họ không những không ngại mà còn nhìn chằm chằm vào Thảo.

-Tắm tiên là một nét văn hóa của người Thái nói chung và người dân nơi đây nói riêng! Nếu được chúng ta nên thử một lần! –Ông dẫn đường nói và vô tình liếc xuống mông Thảo. Điều đó đã được Minh nhìn thấy, bỗng anh cảm thấy hưng phấn lạ thường, mọi mệt mỏi tan biến vì anh đang mong chờ một cái gì đó ở đây sẽ thỏa mãn mình.

-Tắm đi! ở đây ai biết mình là ai đâu! Dân trong này lạc hậu lắm, họ không có smartphone đâu em đừng lo, không ai chụp ảnh, không ai biết thì tội gì! Người thì bẩn thế này rồi! –Minh gạ gẫm vợ, anh lại bắt đầu lên cơn cuckold, anh tò mò không biết mọi người nhìn thấy cơ thể vợ mình sẽ thế nào đây…

-hmm… nhưng xấu hổ lắm… anh hâm à! –Thảo huých vào người Minh.

-Chả nhẽ em lại để người bẩn thế cả ngày sao? he he –Minh cười dê nói.

-Anh không hiểu à? có nghĩa mình sẽ tắm chung với những người ở đây đó! Em xấu hổ lắm! –Thảo cau mày nói nhưng mặt nàng dần đỏ lên.

-Anh biết rồi… nhưng họ biết mình là ai đâu, phong tục của họ rồi, em có chịu được bẩn đến tối không? –Minh cười gian nhìn Thảo, anh không dám nói thẳng cho Thảo về vụ cuckold từ lâu rồi, nhưng anh biết chắc chắn vợ mình sẽ đoán được phần nào, bởi vì trước nay anh chưa qua mắt được Thảo vụ gì.

-Anh ý… chả nhẽ anh để người khác nhìn thấy cơ thể em sao? –Thảo lưỡng lự, Minh đã nhìn ra bởi gương mặt ngượng ngùng ửng hồng lên rồi.

-Chúng ta tắm luôn được không chị, xong về nhà em nghỉ ngơi! Hì hì –Cô gái người bản địa đến kéo Thảo ra chỗ tắm. Thảo ngượng ngùng nhìn Minh rụt tay lại nhưng cô gái dứt khoát quá khiến Thảo bị kéo theo. Mấy ông già bên dưới suối trông mặt có vẻ hào hứng, mấy ông không ngừng nhìn vào mông đùi của Thảo, vì nàng có một đôi chân dài cân đối, với chiều cao này chắc chắn mấy ông lần đầu tiên thấy một cô gái đẹp thế này vì người dân ở đây không cao lắm, phụ nữ cũng thấp, vì vậy khi thấy Thảo mấy ông già đó cứ như bị hút hồn vậy.

-Haizz đi cả đêm mệt quá! Chúng ta đi tắm thôi! –Ông dẫn đường vươn vai nhìn ông ta giả tạo vô cùng, hôm qua thì chẳng thấy phản ứng gì mà khi đến đây ông ta lại nhìn dâm dê ra mặt, Minh nhìn ông ta nheo mắt lại, ông ta không biết bao lần liếc nhìn vào mấy chỗ nhạy cảm của Thảo rồi, nhất là mu bướm, vì vợ anh đang mặc chiếc quần jean bó sát nên mu bướm nàng trông rất kích dục. Chắc chắn lão ta biết ở đây có tục lệ tắm tiên và nhiều đoàn cũng tắm rồi nên không thể nào đoàn ông Vũ có thể cưỡng lại con suối nước nóng quyến rũ trong như nước lọc này.

….

Mọi người đi ra khu vực tắm, ở đây là một “phòng tắm” lộ thiên hình tròn được dựng lên bằng đá sỏi dưới suối, đường kính nó khá rộng và nằm ngay giữa suối nơi nông nhất, sâu nhất thì cũng chỉ đến một mét là cùng, “căn phòng” này rất rộng, người dân sẽ ngồi xung quanh phòng đá này để tắm và sinh hoạt chung… và đặc biệt không có nơi riêng cho nam hay nữ, cứ ai xuống tắm cũng được, già trẻ lớn bé đàn ông đàn bà phụ nữ có thai cho con bú đều tắm ở đây, nó trở thành thói quen và phong tục rồi… cũng chẳng ai hiểu và biết người dân nơi đây sao lại có quan niệm sống phóng túng như vậy.

-Chú ơi! cho cháu hỏi, từ lúc vào đây cháu để ý toàn trẻ em phụ nữ và người già, không thấy thanh niên ở bản là sao ạ? –Minh đứng cạnh ông dẫn đường nói, bây giờ Minh mới để ý kỹ ông dẫn đường này không già quá nhưng thuộc dạng ngoài 50 chập chững 60 rồi, trông ông ta không cao nhưng được cái người vâm vạm vỡ, da ngăm đen, râu ria rậm rạp…có lẽ do ông ta là tuýp người lao động ruộng nương từ bé.

-À thanh niên bản đi ra ngoài lao động kiếm sống hết rồi, ngày trước khi bản này chưa làm du lịch thì thanh niên cũng chỉ đi làm nương rẫy mang ra chợ huyện bán, nhưng không hiểu sao khi có vài đoàn du lịch vào đây họ lại lần lượt đi ra ngoài làm ăn hết! chỉ còn một số người ở lại thôi. –Ông dẫn đường đứng khoanh tay nói và không ngừng liếc sang chỗ Thảo.

-À ra vậy! cảm ơn bác vì thông tin hữu ích ạ! –Minh liếc để ý phản ứng của ông ta và cười thầm trong bụng, đúng là lão già đê tiện, đứng nói chuyện với mình mà còn dán mắt vào Thảo.

-Anh Minh ơi… nhưng… em không mang quần áo… balo của em bị trôi đi rồi!… –Thảo ngồi dưới bãi cỏ cùng với cô gái bản địa nhíu mày nhìn Minh.

-Haiizzz!!! Nếu không phải anh bảo em cho bớt đồ sang balo anh cho đỡ nặng thì bây giờ có phải cởi chuồng không ha ha! –Minh bô bô cái mồm làm Thảo ngượng chín mặt. Minh vui lắm vì như vậy là vợ anh đã đồng ý tắm rồi. Lồng ngực anh bắt đầu thở mạnh khi nghĩ đến cảnh mấy ông già này sẽ phản ứng như thế nào khi thấy body cực phẩm của vợ mình.

-A! ha ha ha xuống đây chị! –Cô gái bản địa chớp mắt một cái đã không còn quần áo trên người và chạy xuống chỗ tắm. Bên dưới có khoảng 6,7 người già trẻ lớn bé đủ cả, trông họ rất bình thường khi thấy cô gái kia chạy nude xuống như vậy. Điều này khiến Minh và ông Vũ ngượng đỏ mặt, người thì không đẹp mà tự tin dữ thần..

-Xuống đi mọi người ơi! –nói xong ông dẫn đường cũng cởi quần áo, ông ta cũng lột sạch chẳng còn gì, người ông ta vâm đô con, các cơ bắp nổi cuồn cuộn như vận động viên thể hình mặc dù trông ông ta cũng khá già rồi. Thảo đỏ ửng mặt khi nhìn thấy vậy, nàng lấy một tay che mắt mình nhưng đã lỡ mắt liếc qua hạ bộ ông ta, bên dưới lông dái rậm như rừng amazon, chưa bao giờ Thảo thấy người nào có nhiều lông đến vậy, trông cứ như người rừng… Chim thì lủng là lủng lẳng, không to mà cũng không bé.

Ông Vũ và ông Phú đứng ngắm cảnh không nói gì với nhau, ông Phú cảm nhận được sát khí của ông Vũ nên cũng không dám bắt chuyện, nhưng ông nghĩ nếu không nói gì thì người ta lại càng nghi ngờ, với lại, họ là người tài trợ chuyến đi này, cũng là người có địa vị cao hơn mình rất nhiều, ông Phú nghĩ mình không nên im lặng, và ông biết phản ứng của mọi người lúc nhìn thấy máu trên tóc Thảo, làm ông rất ngại, không biết phải giải thích thế nào nữa.

-Chúng ta cũng xuống thôi bác Vũ nhỉ? khà khà! –Ông Phú bắt chuyện trước, vừa nói ông vừa cởi đồ để trên bãi cỏ và đi thẳng xuống cùng với ông dẫn đường.

-Ừ! Ông xuống trước đi tôi xuống bây giờ, cũng muốn ngâm nước nóng cho đỡ mỏi người! –Ông Vũ không muốn nói nhưng vì lịch sự nên trả lời, nói xong ông liếc qua chỗ ông Phú thì ông Vũ trừng mắt ngạc nhiên vì con chim to dài của ông Phú cũng chẳng kém gì mình, mặc dù nó chỉ hơi cửng lên. Chưa bao giờ ông gặp một đối thủ nặng ký đến vậy. Ông liếc sang chỗ Thảo lo lắng, không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có máu dính trên tóc con bé, trùng hợp lại có máu trên mũi ông già Phú. Càng nghĩ càng điên, ông Vũ đã lâu lắm rồi mới có cảm giác ghen thế này.

Minh nhìn ông Phú cũng giật mình tự ti về bản thân, nhìn chưa cửng mà nó cũng phải dài 17, 18cm rồi, sau đó anh lại liếc sang ông già mình, dương vật ông ta cũng đâu có kém… Nhưng nếu vợ mình mình nhìn thấy thì sao đây… bỗng Minh cảm thấy tự xấu hổ và tự ti về thằng nhỏ của mình còn thua mấy ông già này.

-Thôi các con xuống đi! Bố ở trên này lát bố xuống! –Bỗng ông Vũ nói và ngồi xuống bãi cỏ.

-Bố xuống tắm đi cho thoải mái! –Minh nhìn bố mình nói, anh cũng muốn để vợ nhìn thấy hàng của ông già mình xem nàng phản ứng thế nào, thực sự là quá thú vị mà.

-Thôi! Các con xuống đi, ai lại trần truồng trước mặt con dâu bao giờ! Cái thằng… -Ông Vũ ra vẻ trước mặt con trai mình.

-Có sao đâu bố! mọi người cũng cởi mà! mọi người đi tắm hết mà mỗi mình bố ngồi trên bờ thôi à! –Minh đứng thuyết phục ông Vũ.

-Bố xuống tắm cho khỏe người đi ạ… -Thảo đứng cạnh Minh nói khiến anh cũng thấy bất ngờ, chả lẽ vợ mình không ngại sao?

-Thôi được rồi! ngâm người một chút cho khỏe! –Ông Vũ đứng dậy, cởi đồ và lột quần sịp xuống bật con cu to dầy khủng khiếp của mình ra, trông nhỉnh hơn ông Phú một chút. Ông khệ nệ vác cái bụng phệ mình đi xuống, trông ông rất tự tin với con hàng khủng của mình.

-A!!! #$^$%*%^*% @#%#$&$%& ha ha ha ha! –Bỗng người bản địa nhìn ông Phú và ông Vũ nói tiếng Thái và cười khúc khích với nhau.

-Họ nói gì vậy? –Ông Vũ ngồi xuống nước hỏi ông dẫn đường.

-À! họ nói hai bác này có cái giống to khỏe quá ha ha! –Ông dẫn đường cười sảng khoái. Cả ông Phú và ông Vũ không nói gì, nhắm mắt lại ngâm người dưới làn nước nóng dưới suối, đứng trên bờ vẫn có thể thấy dương vật hai ông đung đưa như con trăn dưới nước vậy. đúng là một chín một mười.

-Đi em! –Minh cũng cởi đồ nhưng anh giữ lại cái quần sịp vì anh quá tự ti về kích thước nhỏ bé của mình, thậm chí quần sịp còn không thèm cộm lên mà nó chỉ nhô nhọn ra bùng nhùng, ai nhìn vào cũng biết ông này chim bé.

-Vâng… -Thảo nhìn chim Minh và ôm miệng cười, nhưng nàng không dám để Minh nhìn thấy, nàng che miệng mím môi nhịn cười. Trên bờ lúc này chỉ còn Minh và Thảo, hai người như những người mẫu chuẩn bị đi lên sàn catwalk vậy, bên dưới mọi người vẫn nói chuyên bình thường chỉ riêng mấy ông già là đang chú ý đến Thảo, bao gồm cả ông Vũ và ông Phú, nhất là ông dẫn đường, mắt la mày lém thi thoảng lại liếc lên một lần.

Cuối cùng Thảo cũng đứng nép vào Minh cởi áo, nàng lột chiếc áo ngoài ra trước những ánh mắt thèm thuồng của mấy ông già, chiếc áo cởi ra làm lộ làn da trắng mịn không tì vết, ở dưới ánh nắng bình mình trông nàng còn trắng hơn rất nhiều, mấy lão già bên dưới suối nhìn chằm chằm vào Thảo, chiếc áo con mầu trắng mỏng đang ôm bộ ngực to đồ sộ của nàng một cách nặng nề làm chiếc dây áo căng ra, phần ngực mịn màng của Thảo hở ra khá nhiều, Thảo liếc xuống dưới suối và đỏ mặt, bao nhiêu ánh mắt đang nhìn mình, sau đó nàng nhìn Minh thấy chồng vẫn đang hào hứng nhìn mình cười mỉm, nàng biết Minh thích điều này và đang miễn cưỡng chiều theo sở thích của chồng không thì nàng cũng chẳng xuống, bởi vì nàng biết chồng mình đã chịu thiệt nhiều, đây chỉ là một chút hành động bù đắp lại cho anh ấy mà thôi.

Thảo đỏ mặt nhìn Minh, Minh chỉ cười và chẹp môi hất cằm một cái. Thảo mím môi, thực sự quá xấu hổ mà. nàng từ từ cúi xuống tiếp tục cởi chiếc quần jean của mình ra, nàng thực không biết cảm giác của anh Minh thế nào khi đồng ý để người khác nhìn cơ thể vợ mình thế này, có lẽ là do căn bệnh kia rồi nhưng… chỉ cần anh ấy vui, nàng sẽ cố gắng chiều theo… Vừa nghĩ Thảo vừa nhìn xuống bố Vũ và bác Phú…

Thảo cúi người chổng mông ra phía bãi cỏ và cởi chiếc quần jean của mình xuống, ở góc này mấy ông ngồi dưới suối nhìn rất rõ bộ ngực của Thảo đang hướng về phỉa mình, nó to tròn và trắng nõn nà, nhìn chỉ muốn lao đến bóp ngấu nghiến. Cuối cùng chiếc quần jean cũng được lột ra, Thảo quỳ xuống bãi cỏ gấp cẩn thận quần áo của mình và của mọi người lại rồi cùng Minh đi xuống dưới.

Lúc này tất cả mọi người bao gồm cả mấy bà già cũng nhìn về phía Thảo, nàng không dám cởi đồ lót mà mặc cả đồ lót đi xuống, nhưng như vậy cũng là quá đủ để mọi người nhìn thấy đường cong tuyệt mỹ của Thảo, bộ ngực to, vòng eo con kiến, mông to, đôi chân dài miên man, ở giữa là mu bướm đang được ôm sát lại bởi chiếc quần lót ren màu trắng. Vì đây là quần lót không phải đồ bơi nên có hơi trong suốt một chút, nếu nhìn kỹ có thể thấy chùm lông màu đen của Thảo, ở giữa quần lót còn thấp thoáng khe bướm đẹp tuyệt vời… Đến Minh nhìn còn thấy nứng nữa là mấy ông già kia.

Nàng cẩn thận đi xuống, từng bước một nàng đang được rất nhiều ông già để ý, chắc cả đời mấy ông già bản địa không thấy cô gái nào cao ráo xinh gái thế này, cũng là lần đầu tiên mấy ông già này thấy một người có làn da trắng hồng đẹp đến mức như vậy. Minh bước xuống suối trước và đưa tay lên đỡ Thảo, nàng từ từ bước bàn chân thon nhỏ của mình xuống suối, lão dẫn đường nhìn chằm chằm vào mu bướm của Thảo, ở làn nước trong vắt này Minh vừa liếc thấy cái dương vật của ông ta đã cửng tướng lên rồi, không chỉ lão ta, Minh thở mạnh hưng phấn vì anh thấy mấy ông già kia chim cũng dài ra rồi, họ đang dùng tay che đi cái phần đó của mình một cách không thoải mái. Thảo thì xấu hổ, nàng ngồi xuống cạnh cô gái bản địa, gương mặt xinh đẹp ửng hồng lên trông càng xinh. Mặc dù vòng tròn này rất rộng nhưng như vậy cũng đủ để mọi người nhìn thấy cơ thể của nhau.

-Chị ơi! bác này vừa bảo cháu ở đâu mà xinh như tiên vậy ha ha! –Cô gái người bản địa chỉ vào một bà già đang cười với Thảo.

-Dạ! cháu chào bà ạ… -Thảo xấu hổ cười và vén tóc mình ra sau mang tai.

-Chị tên là gì vậy, đi với chị từ tối qua mà em quên hỏi tên chị… năm nay chị bao nhiêu tổi rồi? –Thảo mỉm cười nhìn sang cô gái bản địa vừa nói vừa búi bộ tóc dài của mình lên cho gọn.

-Em tên là Hoa, năm nay em mới 22 tuổi thôi! Còn chị hihi! –Hoa cười nói.

-Vậy à! vậy ít tuổi hơn chị nha hihi! Chị tên Thảo, cảm ơn em và các bạn hôm qua đã cứu chị! –Thảo cười nụ cười thiên thần khiến ai cũng phải rung động. Minh ngồi cạnh liếc sang cô gái 22 tuổi này, sao mà nhìn mặt già thế không biết, người như kiểu đẻ mấy lứa rồi ấy, đã vậy còn không chút ngại mà lột đồ như chốn không người nữa. Sau đó Minh liếc nhìn phản ứng của mấy ông già ngồi đối diện. Vì đang ngồi trước mặt con trai mình nên ông Vũ nhắm mắt lại tĩnh tâm nếu không cửng lên thì còn ra thể thống gì nữa.

-Chị ơi! sao nhìn chị trẻ thế? em chưa thấy ai xinh như chị ý… -Cô gái người bản địa nhìn Thảo hết lời khen ngợi.

-Hi hi! Em cũng xinh mà! –Thảo cười tít mắt, nàng lịch sự vậy thôi chứ nhìn cô gái này không xinh lắm… vừa nói chuyện Thảo vừa thi thoảng liếc sang chỗ mấy ông già trong bản, vô tình thấy mấy ông ấy che chim mình là Thảo hiểu ngay, nàng lịch sự quay mặt đi chỗ khác, biết mấy ông ấy nhìn cơ thể mình rồi cửng lên nhưng cũng chẳng biết làm sao cả…

-À! chị có gội đầu không thì để em lấy lá cây nha đam cho… -Cô gái nhìn lên mái tóc của Thảo nói.

-À chị có, nhưng gội ở đâu vậy em? Chồng chị có mang dầu gội mà… -Thảo nhìn Minh., anh biết ý đứng dậy lên bờ lấy dầu gội trong balo cho vợ.

-Chị gội ở đây cũng được, bọt sẽ trôi nhanh thôi vì ở đây là suối mà hì hì!

-Vậy chị gội ở đây nha! Em xin các bác hộ chị nha! –Thảo cười và nhìn sang mấy bà già cạnh đó.

-Không phải xin đâu! Chị cứ gội đi, bọn em gội suốt mà, bọt nha đam nó còn nhớt khó chịu hơn nhiều hihi…

-Nào ra đây anh gội cho! –Minh cầm chai dầu gội hàng hiệu đắt tiền xuống.

Thảo quỳ xuống dưới suối định cúi đầu để gội nhưng những hòn sỏi bên dưới khiến nàng đau đầu gối, lúc này nàng không biết phải gội đầu thế nào đây, nằm cũng không được, mà quỳ cũng không xong, ngồi xổm trên bờ thì hở chết.

-Nào ra đây! –Minh nhặt đâu cái gáo bằng vỏ dừa khô và lội xuống ra chỗ Thảo. Anh kéo Thảo đứng dậy và đẩy vai nàng xuống, Thảo cúi đầu xuống ngay chỗ chim Minh, nhưng vô tình nàng lại đang chổng mông về phía mấy ông già. Giật mình Thảo đứng thẳng người mở to mắt nhìn Minh, mặt ửng hồng.

-Ơ! sao? để anh gội đầu cho! –Minh cười và tiếp tục kéo Thảo cúi đầu xuống để nàng chổng mông lên. Cùng lúc đó mấy bà già cũng đứng lên mặc bộ váy Thái và đi về nhà. Minh không dám nhìn body của các bà, anh nhắm chặt mắt kẻo bị ám ảnh.

Thảo lại ngẩn đầu đứng thẳng thêm lần nữa, nàng mở to mắt nhìn Minh như muốn cho chồng hiểu ý mình, nhưng chưa kịp nói gì thì Thảo lại bị Minh kéo đầu xuống, lúc này nàng mới hiểu ý của Minh, Thảo đỏ ửng mặt xấu hổ nhưng cũng miễn cưỡng chiều theo ý chồng.

Thảo cúi người chổng mông về phía mấy ông già, chưa bao giờ nàng làm điều vô lễ như thế này… nhưng nàng biết mấy ông ấy chắc chắn cũng không phản đối đâu, ngược lại còn đang rất sướng khi được nhìn mông mình là đằng khác. Làm điều này tuy xấu hổ nhưng cũng có chút cảm giác kỳ lạ… một phần vì nàng cũng tự tin vào body của mình nên kiểu chiêu đãi mấy ông già thế này cũng tất cả vì sở thích của chồng nhưng bản thân nàng cũng có chút tự hào và hưng phấn nhẹ khi biết họ đang ngấu nghiến nhìn vào mông mình… họ có lao đến không?… họ có kiềm chế được không… không chắc chắn nhưng nàng biết mình đang làm họ thấy sướng… những điều này khiến Thảo cảm thấy vừa xấu hổ vừa hưng phấn một cách kỳ lạ.

Minh múc nước và dội lên đầu Thảo, anh liếc nhìn thấy mấy ông già trợn to mắt nhìn chằm chằm vào mông vợ mình, ở góc này chắc chắn mấy ông còn thấy cả bướm của nàng nữa, thấy vậy chim Minh bắt đầu cửng lên, làm chiếc quần ướt nhọn lên trông thấy… Bỗng Minh thấy bố mình và ông Phú đứng dậy, trông rất căng thẳng, chẳng hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng hai người lên bờ mặc lại quần và đi ra một chỗ khuất… Minh cũng không quan tâm lắm, anh liền quay lại nhìn phản ứng của mấy ông già trong bản.

-Bố và bác Phú đi đâu đó anh? –Thảo ngẩng đầu lên nhìn, nhưng đập vào mắt nàng là cái cục u trước mặt mình, Thảo giật mình khi biết chồng mình đang cửng lên… không ngờ căn bệnh kia lại đáng sợ như thế, chỉ cần thế này mà anh ấy đã hưng phấn đến vậy sao… Thảo thở mạnh, nàng không thể hiểu được chồng mình nhưng nàng nghĩ mình đã làm đúng, mình đang bù đắp phần nào đó cho anh ấy…

-Anh không biết… -Minh vừa nói vừa lấy dầu gội xoa cho Thảo, bỗng Minh để ý thấy nước chỗ ông dẫn đường và mấy ông già có động, mắt thì nhìn vào mông Thảo không chớp, thậm chí còn không thèm ngại Minh. Hóa ra… họ đang vuốt chim thủ dâm sao… những người này thật kỳ lạ và có một chút đáng sợ, họ còn không thèm quan tâm đến Minh, tay họ vẫn đưa xuống và sóc lọ như chỗ không người. Có khả năng họ nghĩ ở dưới nước và cách xa thế này sẽ không nhìn thấy đâu, nhưng Minh khá cao, anh đứng ở góc này có thể nhìn xuống và biết họ đang làm gì.

-A! ha ha ha!! Các bác làm gì thế? –Cô gái người bản địa cười và chỉ tay về phía mấy ông già một cách vô tư khi thấy cánh tay mấy ông cứ chuyển động liên tục, lúc này Minh mới thấy hình như cô gái này có hơi hâm hâm nhưng lại rất tốt bụng.

-Tao ngứa! mày đi hái cho bác một ít lá nha đam xem nào! Nhanh lên! Đầu tao ngứa lắm rồi đây này! –Ông dẫn đường cau mày nói, xong nhìn sang Minh cười… “Chả hiểu sao ngứa hết cả bẹn…” sợ bị phát hiện ông ta đã phản ứng một cách ngu ngốc trước mặt Minh… cô gái kia ngoan ngoãn nghe lời, đứng dậy vui vẻ trèo lên đồi cạnh suối đi hái lá nha đam.

Lúc này chỉ còn vợ chồng Minh Thảo và ông dẫn đường cùng với ba ông già người bản địa… Minh vẫn giả vờ như đang gội đầu cho Thảo không để ý, lúc này ông dẫn đường đã ngồi gần lại với mấy ông già kia cách Minh và Thảo khoảng 10 mét…

_______________________

Hết Chap 51.

Pages ( 10 of 15 ): « Trước1 ... 789 10 111213 ... 15Tiếp »

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *