Thụ Tinh Cho Con Dâu – Seri Truyện Sex Siêu Phẩm – Chương 42 đến 56

5/5 - (3 bình chọn)

Chap 54: Lén lút làm tình cùng bố chồng

Tờ mờ sáng hôm sau, khi những con gà trong bản cất tiếng gáy đầu tiên, Minh mở mắt dậy nhìn ánh sáng đang lụi dần của đống lửa cạnh mình, bỗng anh không cử động được cánh tay trái, Minh nhăn mặt chuyển mình thì sức nặng của Thảo khiến anh không nhúc nhích được. Hóa ra từ tối qua đến giờ Thảo nằm trong vòng tay của chồng ngủ ngon như một con cún hồng say sữa. Đầu nàng gối lên cánh tay trái của Minh khiến anh bị mất cảm giác tạm thời, tay anh gần như tê liệt hoàn toàn.

-Thảo!! Thảo!!! Anh… anh đau tay quá… ai da! -Minh nhăn mặt gọi vợ.

-ựm… trời vẫn tối mà anh… -Thảo nhíu lông mày lại, dụi đầu vào ngực Minh. Từ tối hôm qua hai vợ chồng đắp chăn ngủ đúng một tư thế này, đến Minh cũng bất ngờ không hiểu sao cả hai vợ chồng có thể duy trì được như vậy, có lẽ tối qua Minh ôm chặt vợ cũng vì lo lắng sợ mình có bản tính ngủ say nàng sẽ bị những ông già kia lợi dụng chăng? Và theo những gì anh chứng kiến thì lo lắng cũng là điều đương nhiên, nhưng cũng không hẳn… đây có thể là bản năng của một người chồng mà thôi.

Nghĩ đi nghĩ lại anh nhớ đến tối hôm qua… bất chợt có một chút xấu hổ thoáng qua, nhưng Minh rất hài lòng và cảm giác như mình đã khám phá ra điều gì đó ở Thảo, anh cảm thấy sự biến thái của bản thân sẽ không còn phải giấu giếm như trước nữa… Minh rất hiểu Thảo, nàng là một người khá bảo thủ trong chuyện tình dục, nhưng đêm qua anh không ngờ rằng vợ anh lại hưởng ứng cái trò bệnh hoạn đó nhanh như vậy, có lẽ nào cô ấy cũng có cảm giác với người lạ không?… không phải! chắc chắn không!… có thể chỉ vì cô ấy đang nuông chiều mình… hoặc do thời gian qua mình đã quá lạnh nhạt khiến vợ thiếu thốn đến mức cũng muốn tìm một chút cảm giác lạ? haizz… đấy đâu phải tính cách của Thảo, chính vì thế Minh cảm thấy chuyện này bắt đầu thú vị hơn khi anh biết mình đang dần khám phá ra điều gì đó ở Thảo. Anh không hề giận khi đến tận bây giờ nàng mới thể hiện nó. Nhưng thực sự đối với Minh chuyện này đang xoay chuyển theo chiều hướng tích cực mà anh muốn, nên thế anh rất hào hứng muốn khám phá Thảo nhiều hơn, bởi vì Thảo là một người vợ cũng là một nữ nhân đẹp nhất mà cuộc đời Minh từng nhìn thấy.

Minh vắt tay lên trán nhìn trần nhà sàn đầy gỗ mục và mạng nhện suy nghĩ, hóa ra những trăn trở từ trước đến nay của Minh hoàn toàn chính xác, việc mà anh mải mê sự nghiệp bỏ bê vợ, rồi đến việc không làm vợ thỏa mãn chuyện giường chiếu… Minh biết tất cả những thứ ấy, nhưng cũng xuề xòa cho qua mà ích kỷ chẳng thèm để ý đến cảm xúc của vợ, đơn giản bởi vì Thảo là một cô gái hết sức hiền lương, nàng không đòi hỏi Minh bất kể điều gì… Khoảng thời gian khi còn yêu nhau cho đến lúc cưới Thảo về làm vợ, cô ấy đã là một người hết sức đáng tin trong mọi việc từ chuyện tình cảm cho đến chuyện trai gái tán tỉnh nhau đời thường, nàng luôn rất dứt khoát với tất cả người khác giới, cho dù đó là nhân vật tầm cỡ thế nào để dành cho Minh một tình yêu hoàn toàn nghiêm túc và nàng cũng đã trao trinh trắng của mình cho Minh… cô ấy là một người yêu, một người vợ chung thủy… Thực sự vẻ đẹp của Thảo quá hoàn hảo, tuy cô ấy là một mẫu người lý tưởng của gia đình, công dung ngôn hạnh, thông minh xinh đẹp… không chê được điểm gì, nhưng… cô ấy cũng là phụ nữ, cũng có ham muốn của mình chứ… Minh cau mày, anh tự trách bản thân sao quãng thời gian qua lại ngu ngốc đến vậy… đến giờ mới chịu suy luận mà ngợ ra điều đó sao…

Thảo là một người dấu cảm xúc rất giỏi nên cho dù nàng có suy nghĩ thầm kín thế nào Minh cũng chẳng thể biết… nhìn Thảo thường ngày Minh đâu nghĩ vợ mình cũng có khá nhiều ham muốn đấy chứ… cũng có thể do Thảo ngại vì cô ấy cũng là một cô gái hiền lành nên rất dễ xấu hổ, không dám đòi hỏi chồng những chuyện tế nhị như vậy… Minh chẹp miệng, nghĩ đến việc vợ mình đã chịu thiệt thòi suốt thời gian qua khiến Minh không khỏi đau lòng… anh ôm chặt vợ, mặc dù tay đang không cử động được, mùi thơm từ tóc và cơ thể Thảo thoang thoảng bay lên khiến Minh càng thấy thương và yêu vợ hơn… vì sao một người đẹp thế này lại phải chịu nhiều nỗi lòng khó nói đến vậy chứ…

Thảo được Minh ôm, nàng dụi đầu vào ngực Minh, tuy đã tỉnh nhưng mắt nàng vẫn nhắm vì vẫn buồn ngủ… Tối hôm qua có lẽ là tối Thảo cảm thấy thực sự thỏa mãn, cái cách mà cô ấy gượng gạo, ngượng ngùng đồng ý cho lão ta làm tình thực sự kích thích Minh đến cực hạn, đến bây giờ nghĩ lại chim Minh lại cứng đơ … có lẽ Thảo đã quá hưng phấn mới chủ động mút chim cho lão ta, điều đó cũng khiến Minh bất ngờ và sướng run người, tất cả có lẽ cũng vì nàng đã nhịn quá lâu… nhìn gương mặt xinh đẹp của vợ, cơ thể siêu phẩm nóng bỏng hết chỗ chê này càng khiến Minh thấy hưng phấn, cơ thể này đã thiếu thốn quá lâu khiến nó mẫn cảm quá mà dẫn đến việc để cho một lão già động chạm… không giống vợ mình cứng đầu bảo thủ thường ngày chút nào… lão ta đúng là một kẻ quá may mắn, được làm tình, được bóp ngực, được cảm giác được độ khít của bướm và mùi thơm của cơ thể Thảo là một điều mà lão ta có tu một nghìn kiếp cũng không bao giờ hưởng được… Nhưng… lão ta cũng khá giỏi khi làm Thảo sướng đến vậy, chim lão ta cũng đâu đến mức xuất chúng nhưng chỉ cần nhìn phản ứng của vợ là Minh biết, phải chăng vợ mình cũng thích cảm giác lạ giống mình?…

Minh mỉm cười nghĩ đến ngày xưa khi mà phá trinh Thảo thực sự rất khó và hầu như nàng không mấy thích mấy chuyện tình dục, có thể do lần đầu tiên không khiến nàng cảm thấy ấn tượng mấy, có lẽ vì do cơn đau khi phá trinh… Mặc dù vậy nàng vẫn nhẫn nhịn để cho Minh làm tình bởi cũng vì yêu mà thôi… Thời gian sau đó cưới nàng về nhà, chuyện tình dục cũng không mặn nồng là mấy, cô ấy cũng chẳng thể hiện gì và cũng không tỏ ra thích thú mấy chuyện liên quan đến vấn đề tình dục người lớn, kể cả là xem phim hay lướt internet, mọi việc cô ấy làm đều thực sự rất trong sáng và vô tư… Nhưng sau đêm hôm qua, Minh nghĩ mình nên làm gì đó để giúp vợ tìm được hạnh phúc thực sự trong cuộc sống này… Minh ôm Thảo đưa tay nghịch vài lọn tóc của vợ…

-Hôm qua… em có thích không? –Biết Thảo đã tỉnh Minh cười tủm tỉm hỏi dò vợ.

-Hmm… anh cứ làm em tỉnh ý nhờ… -Thảo nhõng nhẽo nói giọng ngái ngủ.

-Gà gáy sớm quá… anh không ngủ được… -Minh đưa tay xuống bóp ngực vợ, thấy đầu ti vẫn đang thụt xuống mềm mềm.

-Anh… anh cứ làm gì ý… -Thảo chưa tỉnh ngủ nên lắc người vì buồn.

-Tối qua em có sướng không?… –Minh hỏi lại thêm lần nữa.

-hmm… -Thảo không nói gì chỉ thở dài.

-Chỉ cần thấy em sướng… là anh sướng… em đừng xấu hổ, em làm như vậy cũng vì yêu anh mà… -Minh biết vợ ngại liền an ủi.

-Hừ… nhìn người khác làm vậy với em… anh sướng thế sao? –Thảo cuối cùng cũng tỉnh một chút.

-Anh bảo rồi mà, thấy em sướng là anh sướng… chả nhẽ em lại không sướng sao?

-Hừ!…Sợ bỏ xừ… -Thảo nhắm tịt mắt nói.

-Em sợ gì, có chồng em ở đây thì sao phải sợ… nhưng anh hỏi thật nhá… em có thấy sướng không? –Minh thở mạnh khi hỏi những câu như vậy.

-Thảo… nói đi mà… -Thấy vợ nằm im Minh dãy người như đứa trẻ con.

-Anh có cần thiết phải biết điều đó không?

-Có! Anh muốn biết mà… đi… em nói đi!!! –Minh vẫn nhất quyết đòi biết cảm xúc thật của vợ.

-Hmm… cũng có chút cảm giác… -Thảo nói nhỏ và dúc đầu vào người Minh. Lúc này Minh bắt đầu cảm thấy đầu ti vợ nổi lên và cứng đơ rồi. Chắc chắn nàng rất sướng chứ đừng nói là có chút cảm giác. Minh mỉm cười rút tay ra và thọc vào trong quần sờ bướm Thảo.

-Mới sáng sớm đó… -Thảo mở mắt nhìn Minh, lúc này trời đã chuyển sang màu xanh đen, tiếng gáy của mấy ông già ngủ phía trên to như tiếng sẻ gỗ.

-Nhưng anh hứng quá… -Minh chùm chăn kéo vợ nằm lên người mình và rất nhanh tụt cả quần đùi lẫn quần lót của vợ xuống. Thảo không nói gì, nàng nằm trên người Minh và nhắm mắt lại kiểu vẫn ngái ngủ, nhưng thực ra Minh khơi ra những chuyện tối qua lại khiến Thảo nghĩ lại và có một chút hưng phấn nhỏ.

-Kỳ lạ… anh đúng là một chàng trai kỳ lạ đó Minh à! –Thảo thở dài, bỗng nhiên hôm nay gọi cả tên chồng ra, nhưng như vậy lại làm Minh rất thích thú.

-Anh ước mình là bác dẫn đường quá… bác ấy được làm với em mà anh thấy sướng thay luôn… -Vừa nói Minh vừa tụt quần mình và cầm con chim cứng đơ chỉa vào giữa hai chân Thảo, lúc này Thảo đã chủ động dạng chân ra và đón con cu nhỏ bé của chồng dần đi vào.

-Thế sao anh không làm… mà lại để bác ấy làm chuyện đó với em… -Thảo xấu hổ thì thầm nói, đến thời điểm này thì nàng cũng thực sự bó tay với căn bệnh của chồng rồi, chỉ có thể thích nghi dần dần với sự bệnh hoạn đó mà thôi.

-Thì em có sướng không? Đổi không khí một chút em sẽ cảm thấy vui hơn chứ… -Vừa nói Minh vừa hẩy hông, chim anh đi nút cán vào trong âm đạo vợ.

-A… từ từ thôi anh… -Thảo mím môi rên nhẹ, vì vội vàng nên âm đạo nàng vẫn chưa nhiều nước lắm.

-Ừ… anh sẽ nhẹ nhàng, thế mà tối qua làm với bác ấy chảy nhiều nước thế… he he… em sướng lắm à… -Minh rút ra đút vào từ từ, càng lúc càng thấy vợ chảy nhiều nước hơn khi anh nói đến chuyện tối qua.

-Anh đừng nói nữa… -Thảo cau mày liếc lên nhìn Minh.

-Em… có sướng không? Cứ nói đi mà… anh thích nghe em nói lắm… -Minh hưng phấn hỏi.

-Em… ưm… ưm… có… trời ạ! –Thảo trả lời kiểu cho có vì Minh hỏi nhiều quá.

-Thế có sướng hơn anh không? Hờ hờ… -Minh thở vào tai Thảo nói.

-Có! –Thảo trả lời một câu mà khiến Minh sung sướng tột đỉnh, chim anh cứng hơn, nhấp nhanh hơn, Thảo càng lúc càng thấy căn bệnh này kỳ lạ, nó giống một kiểu khổ dâm vậy, càng làm anh ấy đau lòng thì anh ấy lại càng sướng.

-pạch pạch pạch… -Minh dồn sức đóng vài nhát cuồi cùng, vì quá hưng phấn nên anh đã xuất tinh khi chưa đầy 3 phút. Minh thở hổn hển còn quên cả cánh tay bị tê liệt. Sáng sớm làm quả tầu nhanh với vợ mà anh chịu không nổi vì kích thích quá…

Thảo nhìn Minh ánh mắt có chút ngơ ngác, Minh thì cười ngại… thấy vậy nàng từ từ trèo xuống và mặc quần, Thảo không nói gì, và cũng không có suy nghĩ trách Minh một câu… Minh nhìn phản ứng của vợ mà có phần xấu hổ, đây không phải là điều anh muốn, anh tự trách bản thân mình tại sao lại yếu sinh lý đến vậy, đã thế còn có tính bệnh hoạn… Thảo nhìn Minh cười rồi nằm xuống cạnh chồng ân cần bóp cánh tay Minh đang bị tê liệt… nàng không trách Minh, tất cả cũng vì sự thiệt thòi của anh ấy, nàng bất đắc dĩ trước đó đã phải làm tình với bố chồng rồi tiếp đến do quá thiếu thốn không tự chủ được mà phát sinh quan hệ với cả bác Phú bảo vệ… thực sự người xấu hổ nhiều nhất vẫn là Thảo, nàng luôn mang trong người một nỗi niềm không thể chia sẻ với ai…

Nằm lăn lóc một lúc, hai vợ chồng ôm nhau không nói câu gì, cả hai người tự ngầm định chuyện ở đây sẽ là bí mật của cả hai. Sau khi tay Minh đã cử động bình thường, hai vợ chồng đeo ba lô đi xuống nhà sàn khi trời chưa sáng hẳn, lúc này không khí thật trong lành, ở phía xa xa đã thấy lấp ló ánh sáng của mặt trời, tiếng chim hót dần nhiều hơn, những giọt sương trên lá rơi ướt hết thảm cỏ… Minh và Thảo dắt nhau ra suối vệ sinh cá nhân rồi tập hợp giữa bản chờ bố và bác Phú sau đó mọi người cùng nhau rời bản.

Trên đường đi Minh và Thảo đi đầu, sau đó đến bố và bác Phú rồi cuối cùng mới là lão dẫn đường, nhìn bố và bác Phú có vẻ căng thẳng vì chẳng ai nói câu gì, nhưng Minh cũng chẳng tìm hiểu nguyên do, vì anh quá hiểu tính bố mình rồi… Trên đường đi, Minh đôi lúc liếc nhìn bác Phú, một ông già nhỏ bé gầy gò mà cái thứ đó to khủng khiếp, chơi ai thì có mà sướng lên mây… Minh vuốt cằm suy nghĩ, mặc dù cằm chẳng có sợi râu nào… anh biết thừa bác Phú sẽ rất mê Thảo vì nhiều lần bắt gặp được ánh mắt của bác Phú nhìn vào nơi nhạy cảm của Thảo rồi… Minh cười nhìn sang vợ, rồi nhìn xuống bộ mông to đang lắc qua lắc lại của vợ mình sau đó lại nhìn bác Phú, như kiểu anh đang âm thầm lên một kế hoạch gì đó để thỏa mãn mình rồi…

Trước khi rời bản Minh đã một lần nữa nhắc ông dẫn đường phải giữ bí mật chuyện tối qua và tiếp tục đưa ông ta một số tiền bịt miệng, sau đó yêu cầu ông ta đi cuối cùng cách đoàn khoảng 100m, Minh làm điều này tất cả cũng vì Thảo, Minh biết vợ sẽ rất xấu hổ khi gặp lại lão dẫn đường nên anh đã khéo léo mà dàn xếp mọi việc. Nhìn Thảo đội mũ lưỡi chai và đeo khẩu trang là Minh đã đoán được, nên anh cùng vợ đi khá nhanh về phía trước… Cuối cùng sau một thời gian khá dài, điện thoại cuối cùng cũng bắt được sóng, cả đoàn hẹn lái xe chờ ở điểm đón và cùng xuất phát về Hà Nội. Lão dẫn đường đứng ở điểm hẹn, lão chèo lên chiếc xe máy wave màu xanh cũ nát của mình nhìn theo chiếc xe mà trong lòng nâng nâng, vừa được tiền vừa được chịch một cô gái đẹp như tiên, thực sự việc này có kể ra cũng chẳng ai tin nên lão cũng không mấy lo lắng cái miệng mình có giữ được lời hứa không… Nhưng có một điều chắc chắn rằng lão sẽ không thể quên được mùi thơm của Thảo, bộ ngực to tròn mềm mại ấy, đôi chân dài, bộ mông cong tớn, làn da mịn màng cùng với một cái âm đạo siêu phẩm, cả cuộc đời ông kể cả thời ông chơi gái trẻ ông cũng chưa được chơi một cái âm đạo nào mà mềm, ấm, thơm và khít đến vậy… lão dẫn đường không thể diễn tả nổi cái cảm giác sung sướng này, biết bao nhiêu cảm xúc còn hơn cả một giấc mơ trúng số độc đắc… Chỉ biết lão đứng đó nhìn về phía chiếc ô tô phải 30 phút mới nổ được xe máy và đi về.

Kết thúc một chuyến đi thám hiểm đầy những sự cố, nhưng bù lại cũng đầy ắp sự thú vị đối với Minh và Thảo… Chỉ có mỗi ông Vũ là không hài lòng chút nào khi tất cả kế hoạch của ông bị đổ bể bởi ông Phú già bảo vệ, việc con dâu ông mang theo ông Phú là ông đã thấy điều chẳng lành rồi, ai ngờ nó lại đến nông nỗi này, vượt qua sự tưởng tượng của ông, khiến ông ôm chim cả đêm không ngủ được. Ông Vũ hậm hực cả đoạn đường dài ngồi trên xe không nói một câu nào, cứ hễ con dâu ông nói chuyện với ông Phú là khiến ông bực mình cau mày nghiến răng… chắc chắn sau khi về Hà Nội ông Vũ sẽ phải làm một điều gì đó để bản thân hả giận mới cam lòng.

….

Vài ngày sau…

-Con chào bố mẹ! –Thảo bước vào nhà tay cầm một túi đồ, đi theo sau là Minh, hôm nay hai vợ chồng cuối tuần nên sang thăm ông Vũ và bà Hiền.

-Thế nào! Đi chơi về có vui không? –Bà Hiền tươi cười ra đón con dâu.

-Vui mẹ ạ, nhưng nguy hiểm quá! –Minh đi đằng sau cười nói và khoác vai Thảo.

-Tại bố mày đấy! đi đâu không đi rủ các con đi lên cái khu… khu hẻo lánh rừng rú như vậy cơ chứ! –Bà Hiền nhìn ông Vũ cau mày nói.

-Ôi dào, tôi đâu biết hôm đó trời mưa bão đâu, bình thường bao người vẫn đi có sao đâu! Vào nhà đi các con! –Ông Vũ đang ngồi ghế sofa đứng lên cãi lại vợ. Ông vốn đã hậm hực mấy ngày nay lại bị bà Hiền trách mắng liền bật tanh tách như tôm, cũng may nhìn thấy con dâu xinh đẹp nên ông đã hạ hỏa nhanh chóng, mặt ông Vũ ngay lập tức tươi hẳn lên.

-Hì hì! Không sao đâu mẹ ạ, cũng tại con không cẩn thận, mẹ đừng trách bố nữa! –Thảo mỉm cười nói đỡ cho ông Vũ. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy hồng nhạt dài đến giữa bắp chân, bên trên mặc một chiếc áo hai dây và bên ngoài khoác một chiếc áo mỏng, phần cổ áo khoác hình chữ V khá rộng làm lộ ra phần cổ và một phần ngực trắng mịn, trên cổ có đeo một sợi dây chuyền nhỏ trông rất xinh xắn thanh lịch. Việc Thảo có hở một chút ngực ra cũng không khiến bà Hiền bận tâm bởi vì bà luôn yêu quý Thảo như con đẻ của mình, thậm chí còn yêu quý hơn cả Minh, ngày từ lần đầu ra mắt, đập vào mắt bà Hiền là bộ ngực của cô con dâu tương lai khá là to, bà chỉ tự hào về con trai mình khi đã kiếm được một cô gái đẹp đến mức này, chứ không có một chút định kiến nhỏ nào, bởi vì ngay từ lần đầu tiên gặp, Thảo đã để lại ấn tượng cực kỳ tốt với bà Hiền và cho đến tận bây giờ điều đó cũng chẳng thay đổi.

-Con dâu tôi mà làm sao thì ông đừng có trách! Hừ! –Bà Hiền lại lườm ông Vũ, sau đó kéo tay con dâu vào trong bếp. Ông Vũ nhìn theo Thảo nuốt nước bọt, ông nhìn vào bộ mông con bé cong lên sau lớp váy khiến ông nứng hết người, có lẽ vì quá lâu rồi ông không được xuất tinh… thủ dâm hay ra ngoài chơi đại một đứa cave cao cấp nào đó thì nó là chuyện quá bình thường và nhàm chán đối với ông Vũ, thực tế mà nói sau khi được “thưởng thức” trái ngọt từ con dâu mình thì ông đã không còn cảm xúc với những thứ đó nữa… ngày nào ông cũng mơ tưởng ảo mộng đến Thảo khiến cho ông thực sự nhung nhớ một cách da diết… làn da đó, mùi thơm đó, bộ ngực mềm mại đó, hay bộ mông cong, đôi chân dài của Thảo, âm đạo hồng hào nhiều nước khít hơn cả bọn con gái mới lớn… tất cả mọi thứ trên cơ thể Thảo đều khiến ông Vũ mê muội, say mê đến cuồng nhiệt… Và đã khá lâu rồi ông chưa được động vào cơ thể đó, nên lúc này chỉ cần nhìn thấy mông Thảo là con cu của ông đã cựa quậy cưng cứng trong quần rồi.

Ngày hôm nay, có một điều ông thấy lạ là thằng Minh trông tươi hơn mọi hôm, bình thường nhìn như một ông già không có sức sống, mà lúc này nó còn rất tình cảm với vợ nữa, cái Thảo đi đâu nó đi đó, quấn quýt như vừa cưới vậy, dạo này tình cảm chúng nó tốt vậy sao…

-Bố ơi! con mời bố ăn cam ạ! Hihi! –Thảo đặt đĩa cam xuống bàn nhìn bố chồng cười. Ông Vũ liếc nhìn Thảo, lúc nào con bé cũng xinh đẹp tràn đầy sức sống, sau những gì xảy ra giữa hai bố con, lúc này Thảo còn tỏ ra rất bình thường với ông Vũ như kiểu chẳng có gì xảy ra từ trước đến nay vậy… có chuyện gì xảy ra ở bản đó sao?

Nghĩ đến chuyến thảm hiểm ông Vũ lại tức giận nghĩ đến lão bảo vệ Phú, có một việc ông đã làm ngay sau khi về Hà Nội, ông dùng quan hệ và tiền bạc để khiến ban quản lý chung cư chuyển công tác ông Phú về một chung cư khác, sau chuyện máu mũi đó, ông Vũ bán tín bán nghi và không thể chấp nhận cho ông Phú ở gần con dâu mình một giây phút nào nữa… đương nhiên điều này hoàn toàn bí mật, chính ông Phú cũng không hiểu sao mình bị chuyển đi chỗ khác, phải mãi về sau khi ông Vũ đưa cho ông một số tiền và bắt cam kết không liên lạc lại với gia đình Minh Thảo nữa thì ông mới ngợ ra mọi chuyện. Một người quyền lực như ông Vũ thừa sức khiến ông Phú lang thang đầu đường xó chợ, nhưng ông nghĩ đến cô con dâu của mình, nếu như thấy lão ta như vậy thì kiểu gì lại đưa về nhà như đợt nọ, nên thế ông Vũ đã sắp xếp cho lão Phú một công việc khác, một nơi ở tốt hơn đủ để lão ta không mò đến và làm phiền… đôi lúc ông Vũ nghĩ bản thân liệu có quá đa nghi? Có quá ác độc? nhưng dù gì chuyện cũng đã rồi, ông Phú cũng chỉ là một kẻ có địa vị thấp kém nên ông Vũ cũng không cảm thấy áy náy cho lắm.

….

Sau khi ăn cơm xong, hai vợ chồng lên phòng ngủ cũ của Minh để nghỉ ngơi, cũng khá lâu rồi hai vợ chồng chưa quay lại căn phòng đầy kỷ niệm này, Minh nằm vật xuống giường dang hai tay hai chân trông rất thoải mái, mắt nhắm miệng mỉm cười như thể anh đang nghĩ về chuyện gì đó trong quá khứ.

-Nhìn anh thoải mái ghê chưa! –Thảo ngồi cạnh giường cười nói.

-Cảm giác thật thân thuộc, anh nhớ ngày xưa, lần đầu tiên đưa em về phòng, rồi một tháng, hai tháng… cuối cùng sau 6 tháng anh mới được sờ ngực em hehe… ôi hoài niệm quá… –Minh nói và nhìn lên trần nhà vẻ mặt mãn nguyện tự hào.

-Eo! Sao tự dưng anh lại nghĩ đến chuyện đó? Biến thái! –Thảo nhíu lông mày lại, cười nhạt cho có lệ.

-Hừm… anh nhớ chứ, em không biết anh phải khó khăn thế nào mới cởi được quần của em sau vài năm yêu nhau đâu –Minh chống khửu tay lên giường cười nhăn nhở.

-Anh ý! –Thảo tét một cái vào bắp tay Minh, mặt nàng hơi ửng hồng lên vì xấu hổ. Tính Thảo cứ hễ có chuyện gì đó tế nhị một cái là mặt ngay lập tức đổi màu như tắc kè hoa, nên nhìn nàng lúc nào cũng rất là đáng yêu, ít khi cần dùng kem dưỡng má hồng.

-Hôm đó! Lần đầu tiên, anh cảm giác mình đã quá vội vàng mà làm sai… -Minh ngẫm nghĩ mặt tỏ ra hối lỗi.

-Anh nha! Thôi đi!!!!! –Thảo xấu hổ chồm đến ôm Minh ngã xuống giường không muốn chồng nói thêm.

-Anh nói thật mà! anh xin lỗi… -Minh ôm Thảo và hôn vào mái tóc thơm như nước hoa của vợ.

-Nhưng… anh làm sai gì nhở? –Thảo cười, mặc dù biết Minh sẽ lại nói điều gì đó nhưng không biết chính xác là gì, trông nàng ngô ngố đáng yêu như đứa trẻ con vậy.

-Anh đã quá vội vàng… mà làm em đau… cảm xúc lần đầu tiên nó quan trọng lắm… nên có thể thời yêu nhau em cũng không mấy thích chuyện đó đúng không? –Thảo đỏ mặt nhìn chồng, hôm nay tự dưng lại nói những điều như này.

-hmm… biết em đau mà còn làm cố, chả sợ bỏ xừ… -Thảo nói lí nhí và úp mặt xuống gối.

-Nhưng… bây giờ thấy thích rồi đúng không? He he –Minh cười dâm dê.

-Anh nhá!!! lại bắt đầu đấy! –Thảo đưa bàn tay thon nhỏ của mình bịt miệng chồng, nàng thừa biết Minh muốn nói gì.

-Thế có đúng không? Vợ chồng nên tâm sự thẳng thắn với nhau thì sau này mới hạnh phúc được chứ! –Minh cười và nhấc đầu thoát khỏi cánh tay xinh xắn của vợ.

-Hmm… em không biết! –Thảo thở dài.

-Thôi! Nói đi mà… nói đi!!! Vợ! -Minh dở trò nũng nịu.

-Thì… lớn rồi… cảm giác nó cũng khác hồi học sinh chứ… -Thảo không dám nhìn Minh và thừa nhận.

-Thế có nghĩa là thích đúng không? Nhất là… tối hôm đi thám hiểm! –Minh lại nở mũi ra thở mạnh khi nhắc lại chuyện đó, Minh cũng nhạy cảm không kém gì Thảo.

-Em biết ngay anh lại nhắc đến chuyện đó mà… -Thảo úp mặt xuống gối lần nữa và đập tay vào ngực Minh.

-Ai da! Anh đau… nhưng… thực sự anh chưa bao giờ thấy cảm xúc đó của em!… –Minh nói có chút giận hờn nhưng thực sự anh đang rất nứng.

-Anh… thôi… đi…. –Thảo dụi đầu vào ngực Minh.

-Anh xin lỗi, thời gian trước đây anh đã quá mải mê công việc nên quên mất cảm xúc của em… anh ích kỷ không để ý đến em… thậm chí trên giường anh cũng không làm em… thỏa mãn… anh biết em đã chịu thiệt nhiều… nên… ngày hôm đó, xin em đừng xấu hổ nữa… là anh muốn vậy… nhìn thấy em sướng anh hạnh phúc lắm… nếu anh không làm được… anh sẽ để người khác làm thay, chỉ cần chúng ta thấy hài lòng hạnh phúc với điều đó!… –Minh tâm sự và ôm Thảo.

-Em… hỏi anh một điều được không? –Thảo động lòng khi nghe Minh tâm sự, anh nói đúng vào nỗi khổ tâm của nàng… Nên Thảo cảm thấy mình cũng nên cởi mở hơn.

-Ừ! Chuyện gì cũng được! em hỏi đi!!!!

-Sao anh lại thích nhìn em… làm chuyện đó… với người ta? Anh không ghen sao? –Thảo ngước nhìn Minh với đôi mắt có chút ngấn lệ vì hồi hộp.

-Anh… anh đã nói rồi!… chỉ cần em sướng… là anh… sướng… -Minh thở mạnh.

-Đây là bệnh đó! Anh có biết không? Là làm tình với người khác đó! –Thảo nhìn chằm chằm vào mắt Minh như muốn chồng suy nghĩ, và chấn chỉnh lại.

-Anh… anh biết… anh có bệnh… nhưng… em cũng rất thoải mái mà… em cũng đâu có phản đối! –Minh nói xong câu này khiến Thảo không nói được gì, ánh mắt Thảo dần trùng xuống và nhìn xuống gối, nàng không biết phải nói thế nào nữa, tự dưng tự đưa mình vào thế bí. Nàng không thể phủ nhận rằng mình cũng quá nhạy cảm trong chuyện tình dục… phải chăng do thiếu thốn nhiều quá, hay đây mới chính là ham muốn của bản thân?…

-Anh cảm ơn!… Khi em đã không ghét bỏ anh…! Anh biết chuyện tình yêu chúng mình đã phải vất vả xây dựng nó thế nào… anh nhớ những giây phút đầu tiên, anh rất sợ mất em, anh luôn cố gắng khiến em được vui và hạnh phúc… đến thời điểm này anh vẫn luôn cố gắng vì điều đó… và đây… cũng là một trong những cố gắng của anh… Anh không muốn em âm thầm chịu đựng nỗi khổ một mình… bởi vì anh biết em sẽ chẳng nói đâu, nhưng anh hiểu… anh muốn cùng em khắc phục những thiếu sót của chúng ta và cùng nhau tìm ra một hạnh phúc mới theo cách riêng của mình… được không em? -Minh nói xong ôm chặt Thảo, sau đó căn phòng trở nên im lặng, có lẽ cả hai người đang tự nhìn nhận lại sự việc và từ từ chấp nhận nó. Minh nhớ lại lần đầu tiên làm tình với Thảo, lúc ấy anh cứ nghĩ nàng là một người khắt khe và khó tính trong chuyện tình dục, nhưng đến thời điểm này anh cảm thấy điều đó như đã thay đổi rất nhiều, có thể lúc này nàng mới bắt đầu tìm thấy điều mình thực sự muốn? thực sự có hứng thú với chuyện tình dục?… Minh hơi chạnh lòng khi nghĩ đến chuyện này, bởi vì anh không phải là người khiến vợ thay đổi… như vậy chẳng khác nào bản thân là một kẻ yếu đuối trong chuyện chăn gối vợ chồng… Nhưng thực tế theo nhiều tài liệu Minh đã nghiên cứu về cuckold thì những người bị cuckold thường là những người thực sự… vô dụng trong chuyện tình dục nên mới tìm đến một kẻ khác thay mình đem lại khoái cảm cho vợ và cũng coi đó là một sự kích thích sung sướng riêng của bản thân.

-Cộc cộc cộc! –Bỗng tiếng gõ cửa vang lên làm Minh và Thảo giật mình ngồi dậy.

-Là bố! mở cửa cho bố nhờ một chút! -Ở bên ngoài là giọng ông Vũ.

-Con chào bố, có việc gì thế ạ… -Thảo đi ra khẽ mở cửa, nàng thấy ông Vũ đứng ngoài mặc mỗi chiếc áo ba lỗ và chiếc quần đùi ông hay mặc ở nhà, lúc ăn cơm có bà Hiền thì nàng cảm thấy bình thường nhưng sao lúc này lại ngại như vậy.

-Bố có vài hồ sơ vay vốn của một số trường học trên địa bàn thành phố, bố cần con giúp một số việc, thẩm định linh tinh ấy mà! –Ông Vũ đứng nhìn Minh và Thảo nói rất tự nhiên.

-Vâng! Trước Thảo làm ở trường quốc tế, cô Liên hiệu trưởng chắc sẽ có quan hệ rộng, em giúp bố một chút đi! –Minh ngồi trên giường nói.

-Dạ… vâng! –Thảo có chút không thoải mái, nàng đang cảm thấy sợ vì tự dưng bố chồng lại gọi sang phòng thế này, lại còn thẩm định hồ sơ nữa… trước đây đâu có như vậy, bố có cả một hội đồng để làm việc này mà… Thảo miễn cưỡng đi cùng ông Vũ, bước ra khỏi cửa Thảo quay lại nhìn Minh thấy anh nằm ườn ra giường nghịch điện thoại, dường như Minh cũng đang khá là vô tư.

-Cạch! –Ông Vũ mở cửa phòng ngủ của ông và bà Hiền, đây là lần thứ hai nàng bước vào đây, lần đầu tiên đợt mới về làm dâu nàng có vào dọn dẹp cùng bà Hiền… Thảo ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc, có lẽ bố chồng nàng vừa mới xịt.

-Mẹ đâu bố? –Thảo ngồi xuống ghế hỏi.

-À! mẹ con vừa chạy ra ngoài rồi, lại chùa chiền linh tinh ấy mà! –Ông Vũ lấy hồ sơ trong tủ tay run run, có lẽ lúc này ông đang rất hồi hộp… ông muốn làm tình với Thảo lắm rồi nhưng vì lâu chưa nói chuyện với con dâu nên có chút ngại… Thảo mím môi không nói gì nàng cầm tập hồ sơ và đọc qua. Thực sự lúc này nàng cũng khá là hồi hộp, và nàng biết bố chồng đang nhìn vào cơ thể mình không sót góc nào. Thảo ngồi thẳng lưng, nàng chỉnh lại chiếc áo khoác của mình để che đi chiếc áo hai dây bên trong, nhưng do thiết kế cổ hình chữ V nên cũng không che hết được phần ngực của nàng.

-Con này… -Ông Vũ bắt đầu hỏi chuyện, Thảo liếc nhìn xuống đất có chút không thoải mái.

-Dạ…

-Thực sự mấy ngày qua… bố rất khó chịu… bố suy nghĩ quá nhiều về hôm đi thám hiểm… -Ông Vũ nói rồi nhìn ra ngoài cửa như đang đề phòng cậu con trai mình.

-Chuyện gì thế ạ? –Thảo tò mò, nàng không dám nhìn lên chỉ dán mắt vào tập hồ sơ và chắc chắn nàng cũng không thể đọc nó lúc này.

-Chuyện là… bố… cũng ngại lắm… nhưng… mong con hiểu… quan hệ của bố và con lúc này… mà thôi! Không nhắc nữa… bố chỉ muốn hỏi… đêm hôm đó… ở trong hang…. đã xảy ra chuyện gì… có chuyện gì mà con dấu bố không? –Ông Vũ run run nói, ông cũng rất sợ Thảo sẽ tức giận.

-Dạ… sao bố lại hỏi như vậy ạ?

-Bố… bố chỉ lo cho con thôi! Bố muốn… tìm lại cái ba lô cho con ấy mà! –Ông Vũ lúng túng khi bị Thảo hỏi ngược lại, ông cảm giác mình tự dưng thành kẻ xấu tính khi nghi ngờ con dâu nên ông đành lôi chuyện tìm lại balo để che dấu sự vô duyên của mình.

– Dạ… không cần đâu ạ, với lại trong hang không có chuyện gì đâu ạ… bố phải tin con chứ! có cả những người bản địa ở cùng, ở đó có năm người tất cả thì làm gì có chuyện gì được ạ… -Thảo hơi nhíu mày lại nói, nàng cảm thấy hơi khó chịu một chút khi bố chồng đang tra hỏi nàng và nàng cảm thấy bị mất tự do, giống như một người chồng đang tra hỏi người vợ vậy. Thực ra cũng vì hai người đã phát sinh quan hệ nhưng Thảo nghĩ có lẽ bố Vũ đã hiểu lầm mối quan hệ này rồi. Nên để yên chuyện Thảo đành phải đề cập đến chuyện đó cho bố chồng yên tâm, và nàng cũng rất xấu hổ khi hết lần này đến lần khác bất đắc dĩ phải nói dối … là điều trước nay nàng chưa từng làm … nhưng chung quy lại để hài hòa mọi thứ đôi lúc lời nói dối cũng thực sự có tác dụng.

-À vậy à! vậy là bố yên tâm rồi! –Nghe Thảo nói vậy ông Vũ càng ngại, như kiểu nàng đọc được suy nghĩ của ông vậy, tuy xấu hổ nhưng ông Vũ có phần yên tâm hơn khi nghe những lời này từ chính Thảo.

Ông Vũ thở hắt ra, đứng dậy chắp tay sau đít, ưỡn bụng đi lại quanh phòng rồi đi ra cửa đứng nhìn ra ngoài, phòng cũ của Minh chỉ cách phòng ông Vũ khoảng mười mấy mét thôi nên ông dễ dàng nhìn về phía đó để đề phòng… Sau đó ông quay lại nhìn Thảo, nhìn cơ thể của con dâu ông mà ông không chịu được nữa mà vội vàng lôi chuyện thụ tinh ra một cách thiếu tế nhị.

-Con này… còn chuyện… thụ tinh… hôm nay liệu… con có thể… -Ông Vũ ấp úng.

-Hmm… hôm nay con chưa đến ngày ạ… -Thảo cầm hồ sơ thở dài, nàng biết thừa bố chồng sẽ đòi hỏi chuyện đó mà.

-Nhưng… bố nghĩ nhưng ngày thường cũng có xác suất chứ con… đúng không? –Ông Vũ nhăn mặt nói, nhìn vẻ mặt già nua béo phệ của ông Vũ nhìn chẳng khác gì chư bát giới, trông không giống một người bố đáng kính chút nào mà chẳng khác gì một lão già đê tiện…

-Có… nhưng ít lắm ạ… những ngày này sẽ không hiệu quả đâu ạ… -Thảo vẫn lạnh lùng ngồi xem hồ sơ.

-Nhưng… Thảo ơi… bố lâu lắm rồi… con chiều bố một lần được không?…

-Trời ạ… anh Minh ở ngay bên kia đó!.. Bố không sợ sao? –Thảo ngẩng mặt lên nhíu lông mày nói…

-Có! Nhưng… lén lút… thích hơn mà con… -Ông Vũ bệnh không kém gì con trai mình. Ông nói xong liền đóng cửa chốt trong và đi tới chỗ Thảo.

-Bố! sao bố đóng cửa! con sẽ không biết giải thích với anh ấy thế nào… -Thảo lo lắng.

-Đây! Con xem thế này được chưa! –Ông Vũ mở ti vi trong phòng, màn hình hiện lên 9 mắt camera soi ngoài sân, sân thượng, phòng khách, phòng ăn và ở hành lang ngay cửa phòng của Minh.

-Không! Kể cả như vậy… chúng ta không thể làm ở đây… đây là phòng của mẹ và bố mà… -Thảo đặt hồ sơ xuống bàn và kéo dịch ghế ra một đoạn.

-Thảo ơi! nhanh thôi mà… bố sẽ làm nhanh thôi… -Nói xong ông Vũ chồm đến bất ngờ bóp một bên ngực của Thảo.

-A! bố! anh Minh đấy! bố! –Thảo nắm vào tay ông Vũ đẩy ra, nàng sợ hãi cũng không dám kêu to, vì nàng sợ nếu như Minh biết, mọi người sẽ khó nhìn mặt nhau, gia đình này sẽ tan nát mất… Cớ sao lại lâm vào hoàn cảnh này cơ chứ…

-Bố xin con đấy! bố sẽ làm nhanh thôi… con nhìn đi! Nó đã lâu lắm rồi…. –Vừa nói ông Vũ vừa tụt chiếc quần đùi của mình xuống, dương vật ông to như cổ tay bật ra ngoài dài ngoằng cỡ 20cm, gân guốc nổi quanh thân dương vật trông nó càng bự hơn. Thảo mở to mắt vì lâu rồi nàng cũng chưa nhìn thứ đó của bố chồng, công nhận nó không cong như của bác Phú nhưng nó có lẽ là to hơn. Gương mặt Thảo nhanh chóng chuyển sắc, hai má nàng ửng đỏ, đôi môi hồng mím lại, lúc này nhìn Thảo thực sự rất xinh đẹp và quyến rũ.

-Đi mà con! Bố đút vào một lúc thôi là ra… -Ông Vũ khẩu dâm nói những lời dâm tục. Thảo không nói lên lời, nàng ấp úng rồi nhìn lên tivi lưỡng lự…

-Không!… con xin bố đừng hiểu lầm quan hệ của chúng ta… đây là… quan hệ tình dục rồi… bố không thấy có lỗi với anh Minh sao?… -Thảo khó xử nói.

-Bố… bố… con hãy coi như đây là một lần thụ tinh được không? Xin con hãy giúp bố… bố khổ sở lắm rồi… lúc nào cũng nhớ đến con… bố không còn cảm xúc với một cô gái hay người phụ nữ nào khác nữa… -Ông Vũ kể khổ, ông biết mình không nên ép con dâu, với lại ông cũng khá sợ Minh sẽ sang vào lúc này, nhưng cơn nứng của ông thì không thể dập tắt nếu nó chưa thỏa mãn.

-Con cũng khó xử lắm… xin bố hãy hiểu cho con… thực sự… con thấy có lỗi với mẹ với cả anh Minh nữa… -Thảo cầu xin ông Vũ, đôi mắt của nàng ngấn lệ…. Nhưng Thảo cũng có chút siêu lòng vì từ lúc đi thám hiểm đến giờ… mấy ngày rồi nàng chưa làm tình… không có chất xúc tác, ở nhà chồng nàng cũng không quan hệ… phải làm sao đây… thực ra nàng cũng muốn…

-Hôm ở sân bay… chẳng phải chúng ta đã làm tình sao, hôm nay sao con lại từ chối… làm thêm một lần nữa thôi mà… bố xin con đấy! –Ông Vũ nói khiến Thảo cứng họng chẳng nói được gì, cảm xúc lúc ở sân bay với lúc này hoàn toàn khác nhau, Thảo cũng không hiểu sao nữa, có lẽ nào… do bác Phú đã có sự ảnh hưởng không nhỏ đến Thảo. Thực sự khi Thảo vượt quá giới hạn với bác Phú nàng cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi làm với bố chồng, đơn giản vì nàng còn bà Hiền, một người mẹ chồng đáng kính đã hết lòng thương yêu nàng, và là bố đẻ của anh Minh nữa, điều đó khiến Thảo không thoải mái chút nào, còn bác Phú không phải người trong gia đình, có lẽ vì điều đó đã khiến nàng không thấy tội lỗi như làm với ông Vũ.

-Thôi được… nhưng với một điều kiện… -Thảo mím môi nhìn lên màn hình tivi.

-Điều kiện gì cũng được! con nói đi! –Ông Vũ sướng rơn người… ông há mồm ra thở như con hà mã, cái bụng béo của ông nâng lên hạ xuống hồi hộp.

-Hãy làm như một lần thụ tinh được không ạ… bây giờ con sẽ về phòng chờ, kẻo anh Minh lại lo lắng, vì con cũng ở bên này một lúc rồi… bố tự làm ở bên này, khi nào gần đến thì bố gọi con… con sẽ… để bố… xuất vào trong… -Nói xong Thảo đỏ ửng mặt, hơi thở nàng cũng nóng dần lên.

-Ừ! ừ thế cũng được! cũng được! nhưng… con có sợ… khô quá sẽ khó đút vào không? Còn thằng Minh, con sẽ lấy lý do gì để sang đây? –Ông Vũ vội vàng đồng ý, mặc dù ông muốn làm tình hơn nhưng như thế này cũng là quá tốt rồi.

-Con sẽ lo điều đó…-Thảo đứng dậy chỉnh lại áo váy.

-Ừ! ừ! Bố sẽ liên lạc ngay nếu gần xuất!… –Ông Vũ mắt dại đi, ông đang quá hưng phấn rồi… việc con bé lén lút cho mình bắn vào trong khi chồng nó đang ở phòng khác quả là kích thích mà, Ông Vũ thở phì phò, chỉ việc nghĩ đến thôi là ông đã gần như xuất rồi.

Thỏa thuận xong, Thảo mở cửa đi về phòng, ông Vũ nhìn theo mông của con bé nhổng lên trong lớp váy khiến ông càng nứng, ông ngồi xuống giường sóc lọ, vừa sóc ông vừa tự nhủ rằng sau này nhất định sẽ cho Thảo chết mê chết mệt… Ông Vũ đã quá tự phụ khi nghĩ con dâu ông nếm thử con cu khủng này rồi sẽ khiến con bé không quên được, nhưng ai ngờ, Thảo là một cô gái cực kỳ đặc biệt, khác hẳn với những cô gái khác…

Thảo bước về phòng, thấy Minh đang nằm trên giường đọc sách, nàng liền đi vào phòng vệ sinh.

-Xong rồi à em? Thế nào! ổn chứ? –Minh nằm trên giường hỏi, hai chân vắt vẻo.

-Chưa anh ạ, bố đang lấy thêm tài liệu gì ấy, lát nữa em mới sang, tự dưng đau bụng quá… -Thảo nói vọng từ trong phòng tắm ra.

-Em đau bụng à? đến ngày đúng không? –Minh ngồi dậy lo lắng.

-Hình như thế ạ, em cũng chưa rõ nhưng cũng đỡ rồi, anh đừng lo… -Vừa nói Thảo vừa cởi quần lót của mình xuống, và đưa tay vào bên trong để kích thích “con bé” cho ra nước, không hiểu sao lúc này trong đầu nàng lại xuất hiện hình ảnh cơ thể cường tráng của lão dẫn đường… Thảo mở mắt ra lắc đầu, nhưng thực sự suy nghĩ đó vẫn lởn vởn trong đầu nàng… thực sự khó hiểu mà…

Tầm 5 phút sau, tin nhắn chuyển đến… “Thảo ơi sang đây giúp bố!” –Thảo không nhắn lại, nàng đứng dậy phủ lại váy và đi ra ngoài.

-Em có cần anh giúp gì không? –Minh ngồi trên giường cầm quyển sách hỏi.

-Không cần đâu ạ, anh cứ nghỉ đi, em sang một lát rồi về luôn… -Thảo mỉm cười nói, cũng may thi thoảng Thảo có dùng chút kem má hồng khi đi ra ngoài nên khi nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của Thảo Minh cũng không nghi ngờ gì.

Thảo đi sang phòng bố chồng mà lồng ngực cứ đập loạn nhịp, nàng hồi hộp nghĩ đến dương vật khủng của ông ấy, bên dưới cũng đã ướt khá nhiều rồi. Vừa mở cửa ra, ngay lập tức nàng bị ông Vũ kéo tay vào trong phòng, ông chỉ mặc đúng cái áo ba lỗ trên người, phần thân dưới đen xì lủng lẳng trông như cánh tay trẻ con mọc ra từ háng của ông vậy, ông vội vàng chốt lại cửa. Thảo không nói gì, nàng thụ động đứng im… ông Vũ đặt Thảo nằm xuống giường, ông vội vàng luồn tay vào trong váy để lột quần lót nhưng chỉ sờ thấy một nhúm lông và làn da mịn màng của Thảo, ông cũng không ngờ con bé đã cởi sẵn quần lót rồi, ông mở to mắt ngạc nhiên nhìn Thảo. “đẹp quá… sao con bé có thể xinh đến mức này chứ.”

Ông Vũ như phát điên vì sướng, ông vội vàng hất tung váy Thảo lên, ông vén nó lên tận bụng, lúc này đôi chân thon dài như người mẫu của Thảo hiện ra, bàn chân còn sót mỗi đôi dép lông màu hồng đi trong nhà đang lủng lẳng dưới bàn chân ngọc của Thảo. Ông Vũ đứng dưới giường, nhìn mu bướm hồng hào và phần đùi trắng mịn của Thảo khiến ông nuốt nước bọt ừng ực.

-Nhanh lên bố… -Thảo vừa hưng phấn vừa lo lắng sợ Minh sang, công nhận lén lút thế này thực sự cũng khá kích thích, Thảo đang dần tiếp xúc và trải nghiệm sự hưng phấn mới mẻ này.

Ông Vũ nuốt nước bọt quay lại nhìn màn hình camera, ông biết không có nhiều thời gian nên ông vội vàng cầm chim đặt vào miệng âm đạo Thảo, ông quệt vài đường lên xuống khiến người Thảo giật nhẹ, hai chân nàng chủ động dạng to hơn.

-ưm… -Thảo rên nhẹ, nàng mím môi cau mày và nhìn chằm chằm lên camera, cảm giác thực sự sợ hãi, nhưng cũng rất có hứng một cách kỳ lạ, nước nhờn chảy càng lúc càng nhiều.

Ông Vũ quệt đầu khấc lên xuống rồi dí vào một cái, đầu khấc ông dần đi ngập vào trong bướm Thảo và dừng lại ở đó vì âm đạo Thảo quá khít, sau đó ông cầm phần thân sóc nhẹ cho âm đạo Thảo quen dần với kích thước này… “ưm…” Thảo rên nhẹ, tay nàng nắm xuống ga giường… sau đó ông Vũ kéo ra và đút vào thêm lần nữa… cứ mỗi lần như vậy là mỗi lần Thảo rên to hơn và ưỡn người nhiều hơn, cảm giác khá thốn nhưng lại cực kỳ sướng…

-ưm… A…. A!!! –Thảo rên và bám vào cánh tay béo của bố chồng ngửa cổ lên rên khi đầu dương vật ông Vũ chui vào sâu bên trong âm đạo… Ông lại cong mông rút ra rồi đút thêm lần nữa, lần này ông dí chặt chọc vào miệng tử cung nàng.

– A!!!! bố… sắp xong chưa ạ… A!! -Thảo cắn môi rên rỉ. Khi mọi thứ đã trơn tru hơn ông Vũ dừng lại cho thằng nhỏ của mình nằm im bất động bên trong âm đạo của con dâu, lúc này ông cảm nhận rất rõ từng thớ thịt bên trong đó phập phồng như đang massage cho chim ông vậy… Ông sướng quá, nếu di chuyển nữa ông sẽ xuất luôn nên thế ông cúi xuống úp mặt vào ngực Thảo, ngửi mùi thơm và cảm nhận làn da mịn màng của con bé… Sau đó biết không có nhiều thời gian nên ông bắt đầu rút ra và đóng thật nhanh….

-Pạch pạch pạch pạch pạch pạch pạch! –Bất ngờ bị bố chồng tăng tốc, Thảo một tay ôm bụng, một tay nắm xuống ga giường.

-A!!! A!!! A!!! A!!! A!!!… –Lúc đầu khá tê nhưng lúc sau bắt đầu sướng dần sướng dần, người nàng giật lên vài cái. Ông Vũ vừa đóng vừa đưa tay vạch dây áo và cả áo lót Thảo xuống, bất ngờ quần lót của Thảo văng ra ngoài, hóa ra nàng nhét nó vào trong áo lót, thấy vậy ông Vũ cầm chiếc quần lót màu hồng của Thảo lên hít lấy hít để.

-Thơm quá!!! Hờ hờ! thơm quá… -Ông vừa hít ông vừa liếm quần lót của con dâu một cách bệnh hoạn, đúng là cha nào con đó.

-Eo… -Thảo nhăn mặt khi thấy cảnh tượng biến thái này của bố chồng, nhưng thực sự hành động hết mình này của ông lại khiến Thảo cảm thấy hưng phấn, không ngờ đàn ông lại trân trọng và nâng niu phụ nữ từ những thứ nhỏ nhất như vậy… thực ra đó là biểu hiện của sự thèm thuồng và tôn thờ…

– Pạch pạch pạch pạch pạch pạch pạch!!! A!!! A!!! A!!! A!!!… hơ hơ…. Hơ… -Tiếng pạch pạch vang lên cùng tiếng rên của Thảo, cũng may căn phòng ngủ của ông Vũ cũng kín, ông vừa đóng vừa thỉnh thoảng quay lại nhìn màn hình camera, hồi hộp lén lút như một kẻ ăn trộm, Thảo cũng vậy, tuy nàng rất sướng nhưng lúc này tâm trí nàng đang tập trung hết vào màn hình phía trước mặt.

-Hơ hơ… sướng quá… Thảo ơi!!! bố yêu con! Sướng quá…. pạch pạch pạch pạch! –Vừa đóng ông Vũ vừa khẩu dâm và không quên cúi xuống vạch áo lót Thảo ra bóp và liến đầu ti của nàng… thấy bố chồng định cởi áo lót mình, Thảo liền ngăn lại.

-Đừng… bố… hơ hơ…. Không mặc kịp đâu… -Thảo nói xong thì thả tay ra cho bố chồng bóp ngực mình.

– Pạch pạch pạch pạch pạch pạch pạch!!! ngực con to quá! Đẹp quá! Hơ hơ! Thảo ơi!!! Bố… xuất… bố xuất…. PẠCH! PẠCH! PẠCH! Pạch!… –Không chịu được nữa, ông Vũ đóng ba phát nút cán cực mạnh vào miệng tử cung Thảo và xuất ào ạt tinh trùng vào thẳng tử cung.

-A!!! A!!!!!!!!!!!!! ưm…ưm… bố… ưm… -Thảo đang há miệng rên thì ông Vũ cúi xuống hôn vào đôi môi đỏ của Thảo… ngay lúc tinh trùng bắn mạnh vào tử cung Thảo cũng khiến nàng bị kích thích mạnh vì sướng quá mà cũng lên đỉnh ngay lúc đó… thấy bố chồng hôn mình một cách khổ sở thì Thảo cũng há miệng ra đón nụ hôn của ông Vũ, hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau một lúc đến khi tinh trùng của ông Vũ bắn hết mới thôi… Lần nào cũng vậy, Thảo cũng phải bất ngờ vì lượng tinh trùng rất nhiều của bố chồng mình.

-Hơ hơ hơ… sướng quá… -Ông Vũ nói và tiếp tục hôn Thảo, chưa bao giờ ông thấy hạnh phúc thế này. Ông cảm thấy như đã yêu Thảo thật rồi, thấy con dâu đáp lại tình cảm của mình bằng những nụ hôn lại càng khiến ông sung sướng. Ông cảm giác như phần nào đó đang dần chinh phục được Thảo.

-ưm… ai da… -Thảo đẩy tay vào người ông Vũ khiến ông Vũ bừng tình khỏi cơn cực khoái vì không có nhiều thời gian… thấy vậy ông Vũ cũng chống tay đứng thẳng người dậy và rút con cu khủng của mình ra khỏi âm đạo con dâu, nó chui ra tuồn tuột như con trăn chui ra khỏi lỗ của con rắn vậy, nó để lại một cái lỗ khá to , nhưng ngay lập tức miệng âm đạo đã nhỏ khít lại như ban đầu, ông Vũ trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng hiếm có đó, bảo sao bướm con dâu ông lúc nào cũng rất khít, hồi phục quá nhanh thế này thì gọi là cơ địa của tiên nữ chứ không phải người thường nữa rồi. Thảo ngồi dậy, nàng lấy rất nhiều giấy ăn lót vào quần lót của mình và mặc vào, rồi chỉnh lại quần áo…

-Có một hồ sơ con thấy không ổn, trường đó vài năm gần đây có tỷ lệ thi đua thấp nhất thành phố, bác hiệu trưởng cũng dính vào mấy chuyện cờ bạc bố ạ, cô Liên đã từng nói cho con chuyện này… còn lại đều ổn hết ạ, hồ sơ đó con đã để riêng ra ở kia… thôi con xuống nhà đây ạ… -Thảo nói xong và đi ra khỏi phòng, lồng ngực nàng vẫn thở mạnh quá nên nàng đi thẳng xuống phòng khách tầng một ngồi để hồi lại, không ngờ trong một thời gian ngắn như vậy mà nàng cũng có thể lên đỉnh được…

Ông Vũ nằm ở giường thở phì phò, mặt ông trông rất thỏa mãn, thực sự con dâu ông là một cô gái thông minh và tài giỏi, mặc dù không làm trong môi trường ngân hàng như con bé cũng đã nhìn nhận tốt và đưa ra một quyết định chính xác, cái hồ sơ mà Thảo bỏ riêng ra cũng là hồ sơ mà ông Vũ và hội đồng ngân hàng đang lăn tăn nhất. Ông cảm thấy con dâu ông mà chỉ ở nhà không thì thực sự phí phạm một nhân tài. Gương mặt ông Vũ hiện lên sự tự hào khi bản thân ông được làm tình với một cô con dâu tài sắc vẹn toàn như vậy.

Năm phút sau Minh mò ra khỏi phòng và nhìn thấy Thảo đang ngồi dưới phòng khách, anh xuống tỉ tê nói chuyện với vợ mà không hề biết chuyện vợ và bố mình vừa mới làm tình trên phòng ngủ của bố mẹ… Liệu khi anh biết… anh có thấy kích thích khi đó chính là bố đẻ của mình hay không?…

……

Một tuần sau… cũng là khoảng thời gian Minh phải đi làm thêm thời gian tại công ty để bù lại những ngày nghỉ đi thám hiểm, hôm nay Thảo lái xe đưa chồng đi làm, cũng vì tiện đường đi siêu thị mua một số đồ cần thiết trong nhà.

-Dạo này không thấy bác Phú lên chơi em nhỉ? –Minh nhìn vợ hỏi.

-Vâng! Anh nhắc em mới để ý, từ lúc đi thám hiểm về không thấy bác ấy… -Thảo nhìn ra cửa sổ, chưa bao giờ nàng thấy bác Phú “mất tích” kiểu này, bình thường bác ấy hay lên gọi nàng đi tập gym hoặc cho nàng đồ gì đó, nhưng gần nửa tháng rồi không thấy bác ấy xuất hiện, kể cả ở dưới hầm để xe hay trên sân chung cư. Không biết bác ấy có xảy ra chuyện gì không, tự dưng Thảo thấy lo lắng.

-Lát em về qua thử phòng bác ấy xem! –Minh nhìn vợ mình có vẻ lo lắng, anh cảm thấy bác Phú và Thảo có một mối quan hệ khá tốt, như những người bạn vậy, âu đây cũng là một lợi thế để Minh thực hiện kế hoạch, dù gì có quan hệ tốt vẫn dễ dàng hơn những người lạ. Minh mỉm cười một cách dâm dê.

-Vâng… -Thảo chở Minh lên công ty rồi đi xe ra phố Bà Triệu, bước xuống từ một con siêu xe đắt tiền thì ở Hà Nội khá nhiều, nhưng một cô gái xinh đẹp như Thảo bước xuống thì điều đó đã thu hút mọi ánh nhìn trên phố, Thảo cũng khá quen rồi nên nàng hơi cúi mặt ngại ngùng và đi nhanh vào siêu thị để mua đồ.

Tầm 30 phút sau, Thảo xách một túi đồ khá to đi ra cốp xe, nàng loay hoay đứng tìm chìa khóa xe trong túi đeo một lúc, bởi vì bình thường chỉ cần đứng tầm 2s là cốp xe tự mở rồi, hôm nay lại không thấy nó mở… Với chiều cao 1m72, mặc dù chỉ đi đôi giày búp bê dáng bệt nhưng đôi chân của Thảo vẫn cực kỳ dài, trắng trẻo và nổi bật trên phố, nàng đang mặc một chiếc quần đùi giả váy, dài qua mông một chút, lại càng làm đôi chân của Thảo trông dài hơn, mông cong hơn… bên trên mặc một chiếc áo phông hàng hiệu màu trắng, tuy hơi bùng nhùng nhưng vẫn không thể dấu nổi bộ ngực to đang ẩn sau lớp áo… trên tay đeo một chiếc túi nhỏ để đựng đồ cá nhân. Tóc búi cao, có vài sợi tóc rơi xuống gáy nhìn thơm nức mũi… làn da trắng mịn không tì vết, hai má ửng hồng, đôi lông mày lá liễu nhíu lại đôi mắt bồ câu mở to luống cuồng vì tìm mãi không thấy chìa khóa đâu… Vẻ đẹp của Thảo thực sự khiến người ta choáng ngợp và say mê ngay từ lần đầu nhìn thấy.

-Tít tít tít… -loay hoay thế nào bỗng cốp xe mở ra, hóa ra lúc nãy nàng đã ném khóa xe vào túi đồ chứ không phải ở túi xách, Thảo thở phào nhẹ nhõm đặt đồ vào cốp xe và đóng lại.

-Thảo! Thảo ơi! –Bỗng từ xa có tiếng gọi. Thảo quay người lại nhìn, nàng mở to mắt bàng hoàng khi thấy người vừa gọi nàng là bác dẫn đường đang đứng vẫy tay, trên vai khoác một chiếc túi… nàng vừa bất ngờ vừa lo lắng… tại sao bác ấy lại ở đây?… tại sao???

…….

___________________

Hết Chap 54.

Pages ( 13 of 15 ): « Trước1 ... 101112 13 1415Tiếp »

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *